Thủ thân như ngọc
Có người nói, ánh sáng California là xinh đẹp nhất, nhưng cũng có người nói, thích bãi biển nổi tiếng hơn.
Trên bờ biển hạt cát tinh tế, gió biển ban ngày cũng nhẹ nhàng ấm áp, lúc này nếu là đi phơi nắng, nhất định sẽ làm cho người thoải mái ngủ một giấc thật tốt.
Dưới tán ô che nắng, một nam nhân trẻ tuổi đang nằm, hắn mang kính râm che khuất, nhưng nhìn qua có thể thấy hắn là một người rất đẹp trai, sống mũi cao thẳng cùng đôi môi với đường cong tinh xảo.
Hắn mặc áo sơ mi trắng, nửa người dưới che bởi tấm khăn mỏng, cách ghế dựa mấy mét tiếng sóng biển lười biếng từng đợt từng đợt nhào tới, phía rất xa, có một người mặc bikini đi tới, vóc người nóng bỏng, cũng mang một mắt kính râm màu đen.
Cô xác thực có chút quá phận huyên náo, dưới ánh nắng ấm áp tiếng nói lanh lảnh, làm cho vẻ đẹp của cô như bị chiết khấu vài phần.
"Thiệu Hiên! Mạnh Thiệu Hiên! ANh lại lén chạy ra ngoài không gọi em, em sẽ nói với UNCLE, anh khi dễ em!"
Cô gái trẻ tuổi liếc nhìn người đàn ông dưới tán ô, miệng đẹp nhỏ nhắn cong lên, cô vui vẻ chạy tới, mặc dù đang oán giận, nhưng vẫn hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn cười như hoa.
Ngón tay thon dài cầm cánh tay Mạnh Thiệu Hiên liên tục loạng choạng oán giận, vì giận giữ tiếng nói hàm chứa kiêu căng, làm cho người nằm không khỏi hơi nhíu mi.
Khớp xương rõ ràng có lực bàn tay thoáng cái đẩy qua, đem Đỗ Lạc đẩy ra, Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551710/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.