"Chính Tắc, tại sao ông không chịu lấy tôi, hại tôi bây giờ bị người mắng nhưng ngay cả cãi lại cũng không thể được? Chính Tắc, tại sao ông không chịu lấy tôi..."
Mỗi lần khi bà nói như vậy, Tĩnh Tri thật không đành lòng nhìn mẹ như thế. Thật may là hàng ngày Mạnh Thiệu Hiên đều ở bên cạnh cô, có một người chia sẻ, giúp đỡ cô tất cả mọi việc, khiến cô không còn cả ngày thấp thỏm lo âu, không biết kết cuộc ra sao.
Bệnh tình của Tống Như Mi rất nặng, nhưng bà vẫn cố chấp đòi ra viện. Hôm về nhà, tâm tình của bà rất tốt, bà ngồi xe lăn cùng nói chuyện với bọn họ khá lâu, buổi tối cũng ăn thêm được một chén cháo bổ dưỡng. Khi ba người ngồi ở trong phòng khách, Tống Như Mi nhìn đôi trẻ ở trước mặt mình bộ dạng ân ân ái ái, trong lòng bà cảm thấy thỏa mãn.
"Tri Tri a, chọn ngày không bằng gặp ngày, ngày mai con và Thiệu Hiên đi đăng ký kết hôn đi." Tất cả ân oán đều đã qua, sống chết trước mắt hoá ra cũng chỉ nhẹ nhàng như khói thuốc lá. Bà cũng đã từng hối hận, cũng từng tự trách mình, nhưng chuyện cho tới bây giờ, bà cũng không muốn hồi tưởng lại nữa. Nếu như suốt năm năm qua không phải bà nhục mạ với Tĩnh Tri, phá hoại thanh danh của cô, nói không chừng cô đã được gả đi cho người nào đó, làm sao có thể gặp được Mạnh Thiệu Hiên? diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn Nói như vậy, đôi trẻ này còn phải cám ơn bà là khác.
"Mẹ, chúng con không vội, chờ sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551667/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.