Anh chỉ muốn chứng minh một điều, rốt cuộc có phải Phó Tĩnh Tri đã cùng sống với Thiệu Hiên rồi hay không.
Anh nói một đằng làm một nẻo, đương nhiên cô cũng sẽ không có nghĩa vụ phải tuân thủ theo lời hứa. Chuyện cho tới bây giờ, anh cảm thấy nếu mình chạy ra ngoài ngăn cản cô thì da mặt không khỏi có chút quá dầy.
Chờ đến quá nửa buổi chiều, quả nhiên anh cũng đã chờ được hai người kia.
Vì là đầu mùa xuân, cô chỉ mặc một chiếc áo khoác ngoài hơi dài màu phấn hồng, càng làm tôn lên làn da đẹp của cô khiến người ta hâm mộ. Mái tóc cô cũng đã dài hơn một chút, bởi vì tóc búi cao cho nên rốt cuộc không nhìn rõ tóc của cô có bị làm sao hay không, còn Mạnh Thiệu Hiên cũng không sợ lạnh, chỉ mặc bộ tây trang màu đen thoải mái. Hai người bọn họ sóng vai đi ra ngoài, vừa đi vừa cúi đầu thật thấp nói chuyện với nhau, không có động tác rất thân mật, nhưng thoạt nhìn hình ảnh lại rất hài hòa.
Mạnh Thiệu Hiên không lái xe, hai người đứng ở đầu đường chờ xe, Mạnh Thiệu Đình quay đầu xe, đi theo sau lưng bọn họ giữ khoảng cách không xa không gần.
Không biết cô đã nói với Mạnh Thiệu Hiên cái gì, làm hại Mạnh Thiệu Hiên nở nụ cười mà không thèm để ý đến hình tượng của mình. Cô cũng đang cười, cái cười vừa dí dỏm lại vừa ngượng ngùng. Bàn tay Mạnh Thiệu Đình nắm tay lái xe từng chút từng chút siết chặt lại, thì ra cũng không phải là cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551661/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.