"Phó Tĩnh Tri, những bức vẽ khỏa thân kia, thật sự vẫn còn rất mới mẻ ở trong ký của tôi, mặc dù chỉ vẽ có nửa mặt, nhưng tôi và cô đã từng chung giường chung gối lâu như vậy, ở trên cô không biết bao nhiêu lần, chẳng lẽ đến ngay cả thân thể của cô, gương mặt của cô mà tôi cũng không nhận ra sao?"
Khi nói đến những chữ cuối cùng, không biết do bởi vì tức giận hay là bị những nhân tố gì khác không nói ra được đang tác quái, mà giọng của Mạnh Thiệu Đình trở nên kích động, cao đến tám độ. Lúc ban đầu là khinh thường giễu cợt, đến cuối cùng lại biến thành gào thét chất vấn. Bộ dạng anh bị mất khống chế ngược lại làm cho Tĩnh Tri nhìn thấy mà cảm thấy buồn cười. Cô dứt khoát đứng lên, xoay người lại, hời hợt buông một câu: "Mạnh tiên sinh, ngài vừa nói bây giờ ngài mới nhìn thấy bức vẽ khỏa thân kia có đúng hay không?"
Mạnh Thiệu Đình trừng mắt lạnh lùng nhìn cô, không buồn đáp lại.
Tĩnh Tri cười lên một tiếng. Cô đưa tay lau qua gương mặt dường như ướt đẫm, hờ hững nói: "Nếu vậy, hiện tại tôi rất muốn biết chuyện này có quan hệ gì với ngài đây? Việc gì ngài phải kích động đến như vậy chứ?"
"Cô...” Mạnh Thiệu Đình tức giận, cánh tay thon dài giơ lên cao, rồi lại dừng ở trên không trung. Anh hận đến răng nghiến vào nhau ken két, nhưng nhìn thấy người nọ vẻ mặt lạnh nhạt thì không sao nhịn được nữa, lửa giận gần như sắp bộc phát ra, môi lạnh lùng cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551639/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.