Trong lòng đau xót, cô cuống quít cầm tay anh nhẹ nhàng vuốt ve lên vếtthương, ngước cặp mắt trong trẻo lên nhìn anh đầy đau lòng: "Còn đau nữa không? Ngứa cũng không được gãi đâu đấy, anh có biết không?"
Trái tim của Mạnh Thiệu Hiên đã sớm bị động tác của cô làm cho tan ra. Anh ngây ngốc nhìn cô: "Đau lắm."
Tri Tri thở dài, kéo tay anh thả vào trong chăn ấm, xoay mặt lại, hàng mirun rẩy đầy e lệ, cúi đầu nói: "Vậy anh nằm lui vào đây, nhưng anh không được động tay động chân đâu đấy, chúng ta chỉ nằm trò chuyện vui vẻ với nhau thôi." Lười
Bởi vì trên người đã mặc thêm chiếc áo ngủ bằng vải thật dày, cho nên Tri Tri cũng không chút ngạingùng. Cô nằm lui vào phía trong giường, quay lưngvề phía anh, mặt nóng bỏng đỏ bừng như phát sốt. Mạnh Thiệu Hiên mừngrỡ, xốc chăn lên tiến sát vào. Trong mũi anh tràn ngập mùi hương mà anhquen thuộc, mái tóc dài man mát óng ả của cô giống như dòng suối tơ đenbóng trải dài trên gối. Cô quay lưng về phía anh, thân hình mảnh khảnhvới đường cong lả lướt khiến Mạnh Thiệu Hiên rất muốn ôm lấy cô. Nhưngthật sự anh vẫn sợ sẽ làm cô tức giận, cho nên chỉ nằm bất động đànghoàng tử tế ở nơi đó...
Một lát sau, anh nhẹ nhàng cử động ở trong chăn, tiến sát về phía cô thêm một chút. TriTri nhắm lại mắt chỉ giả bộ ngủ như không để ý đến anh. Mạnh Thiệu Hiênđánh bạo từ từ tiến sát hơn, bàn tay thoáng chút run run, khi sắp dừng ở trên cánh tay Tri Tri,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551629/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.