Mạnh Thiệu Hiên bỗng nhiên kịp phản ứng, anh buông tay đang nắm lấy cái cằm của cô ra, vừa rồi anh đã nói sẽ không chạm vào cô nữa.
Tri Tri có chút hồ đồ, quả thực cô cũng không rõ lắm, đến cùng anh đang nghĩ cái gì nhỉ, cô chỉ đành lẳng lặng đứng ở nơi đó, thần sắc đầy lo sợ nghi hoặc, mà anh cũng cúi đầu, con ngươi ánh màu hổ phách khóa chặt chẽ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Trong khoảng thời gian ngắn, cả hai người đều không nói chuyện, giữa bầu không khí yên ắng mà trầm tĩnh ấy, Mạnh Thiệu Hiên lại mơ hồ ngửi thấy mùi hoa sơn chi trên người cô, tinh thần của anh dần dần hoảng hốt, nhìn ánh mắt của cô ngây người ra.
"Ôi làm cái gì thế này? Sao hai người mắt to trừng mắt nhỏ thế?" Lâm Thi chợt đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy bộ dáng của hai người bọn họ, ngạc nhiên mở miệng hỏi.
Tri Tri nghe thấy giọng nói của Lâm Thi, lập tức xấu hổ đến đỏ mặt, cô nhanh chóng lui về phía sau hai bước, nhưng không ngờ đột nhiên bị dẫm phải mảnh vỡ của chiếc gạt tàn bị đập vỡ lúc nãy. Đôi giày chơi bóng đi trên chân cô có chất lượng thấp kém, lại đi đã nhiều năm, đế giày đã sớm bị mài mòn, mà miểng thủy tinh vụn kia lại thật sắc bén, đúng lúc bất chợt đâm xuyên thấu qua lớp đế giày đã mòn kia, cắt gan bàn chân cô bị thương ...
Tri Tri bị đau, cúi đầu kêu lên một tiếng, cảm giác đau nhức đến lợi hại trong nháy mắt lan khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551607/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.