Sao cô lại ngu như vậy chứ? Lúc về đến nhà vì sao lại không nghĩ tới có dấu vết gì đó đã để lại làm cho mẹ nhìn thấy?
"Mẹ, con không có mà, mẹ hãy tin con, thật sự con cũng không hề bị bất luận kẻ nào chạm vào, mẹ..." Nước mắt của Tri Tri chảy ra thành chuỗi rơi xuống. Tống Như Mi lại giống như bị điên loạn, hoàn toàn không nghe thấy gì hết. Đôi con người của bà tựa hồ đã có chút lạc thần , xương quai hàm đỏ rực lên vẻ không bình thường... Bà túm lấy tóc của Tri Tri kéo cô hướng ra phía ngoài cửa. Căn phòng nhỏ mà hai mẹ con Tri Tri thuê trọ nằm ở tầng hai, phía góc cầu thang có một chiếc gương cũ loang lổ, đầy vết bẩn của gia đình trọ trước đây hộ để lại. Tống Như Mi tóm tóc Tri Tri, lôi cô ra đứng ở trước gương, ngón tay chọc vào giữa lông mày của cô, bắt cô nhìn vào trong gương, bà gào khàn cả giọng, nước miếng văng khắp nơi: "Mày nhìn đi, trên cổ mày là cái gì vậy? Chẳng trách, thím Trần nói nhìn thấy mày chạy đi ôm ấp với một gã đàn ông ngang tàng, mới đầu tao còn không tin... Bây giờ mày hãy nói cho tao biết, mày và cái thằng đàn ông xấu xa kia đã làm những chuyện gì? Có phải chúng mày đã lên giường rồi phải không?"
Tri Tri hốt hoảng nhìn thấy mình ở trong gương thật nhếch nhác. Mái tóc ngắn của cô rối tung, quần áo không chỉnh tề, mà mẹ đã nóng giận đến gần như phát điên lên rồi. Mẹ tóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551603/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.