"Vì sao lại đột ngột muốn ly hôn như vậy?" Mạnh Thiệu Tiệm uống một ngụm cà phê, không ngẩng mặt lên mở miệng hỏi. 
Nghe vậy, hai tròng mắt hẹp dài của Mạnh Thiệu Đình đột nhiên nheo lại, thân hình cao to dựa vào phía sau, hai tay mở rộng đặt ở trên thành ghế sofa vẻ lười biếng, môi mỏng cong lên chậm rãi hỏi: "Anh cả, anh đã quan tâm đến việc riêng của em từ khi nào vậy?" 
Mạnh Thiệu Tiệm nghe thấy thế nhưng cũng không sợ mà cũng không giận, thậm chí mí mắt cũng chẳng động đậy một cái. Anh ta đặt ly xuống, ngồi vào chỗ của mình, hai chân gác lên nhau với một tư thế thoải mái, lúc này mới giơ cánh tay lên chĩa chĩa vào Mạnh Thiệu Đình cười nói: "Em đấy, vẫn không đổi được tính tình kia của mình, nói thật, xem ra Tĩnh Tri cũng là một phụ nữ tốt, quả thật em muốn ly hôn với cô ấy hả ?" 
"Đúng vậy, chỉ là ly hôn thôi mà, có phải chuyện gì ghê gớm đâu" Mạnh Thiệu Đình cúi đầu thấp hơn, hứng thú thưởng thức chiếc nhẫn cưới trên ngón tay, xoay vài vòng, bỗng nhiên tháo ra, vứt một cái ở trên mặt bàn, chiếc nhẫn kim cương lắc lư, chập chờn dưới ánh sáng đèn chói sáng, ánh sáng rực rỡ phản chiếu lại khiến người ta động lòng, nhưng có người trong ánh mắt lại đầy bi thương giống như ánh trăng bàng bạc. 
Cửa phòng ngủ nơi lầu hai hé mở một khe nhỏ, Tĩnh Tri đang yên lặng đứng ở nơi đó. 
Mạnh Thiệu Tiệm thở dài một tiếng: "Thiệu Đình, anh nhớ rõ em đã từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551588/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.