Tĩnh Tri vừa nói rất nhanh vừa giơ tay ngăn một chiếc xe taxi lại nhét Tĩnh Ngôn vào. Cô đóng cửa “phịch” một tiếng, lại nói rất nhanh: "Nhờ bác đưa cô ấy đến đường Bắc Tân, khu Lâm Sâm Hải, tòa biệt thự số 066. Xin cám ơn." 
Tĩnh Tri nhìn xe chạy đi, lúc này mới xoay người lại. Cô ôm chặt lấy hai tay, bước chậm rãi dọc theo con đường thật dài đi về phía trước. Thành phố này rộng lớn như vậy mà cô lại không biết nên đi về nơi nào... Cô có rất ít bạn bè, chỉ có một hai người, nếu không phải đã ra nước ngoài du học, thì đều đã gả đi những thành phố khác. Thật ra cô rất hiểu, cho dù bản thân có đi lang thang bao nhiêu lâu đi chăng nữa, cô vẫn phải trở lại nhà họ Mạnh, nhưng mà lúc này, cô vẫn muốn kéo dài như vậy... 
Vừa mới rời khỏi khách sạn khoảng 50 mét, trời lại bắt đầu đổ trận mưa nhỏ, những hạt mưa tựa từng đợt từng đợt giống như những sợi bông bay lất phất. Cả ngày hôm nay Tĩnh Tri gần như không sao ăn được cái gì, vừa lạnh vừa đói, thật khó chịu. Cô xoay người định đi qua đường đến phía trạm xe buýt ở bên kia đường để trốn mưa, nhưng không ngờ phía trước cô có một chiếc xe đang lao tới, đèn xe chói mắt vừa vặn chiếu vào trên mặt cô. Tĩnh Tri thấy hoa mắt, song lại như bị u mê cứ đứng thất thần ở chỗ đó. Chiếc xe kia phanh két lại, âm thanh phát ra chói tai, dừng ngay tại trước mặt cô, thật nguy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551560/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.