Tĩnh Tri lắc đầu cố nén đau nhức, nhưng đột nhiên cô ôm chặt lấy anh, đưa thân thể mềm mại của mình đến trước mặt anh. Mạnh Thiệu Đình cảm thấy nơi khít khao kia đang chậm rãi thắt chặt lấy anh... Chút lý trí duy nhất của anh hoàn toàn bị sụp đổ, quả thực cô đã làm anh muốn phát điên lên được!
Tình cảnh như thế này làm sao bảo anh nhẹ nhàng một chút được chứ?
Trong đầu hoàn toàn trống rỗng... chỉ có điều sự sung sướng không ngừng lan nhanh khắp cơ thể... Anh không thể khống chế nổi động tác nữa, khiến cho tiếng nức nở của cô cũng trở thành đứt quãng, cánh tay vô lực tuột khỏi bờ vai anh, buông xuống trên giường thoáng lung lay...
Anh cứ mãnh liệt thô lỗ như vậy, không để ý đến cô đang nằm ở nơi đó, toàn thân ướt đẫm, đầy trống rỗng ... lại càng không quan tâm đây là lần đầu tiên của cô, cũng như chuyện cô có chịu nổi những kiểu như thế này không, anh vẫn không chịu buông tha cô...
Mồ hôi trên trán anh rơi xuống dày đặc, thậm chí có vài giọt rơi vào mặt của Tĩnh Tri. Cô cũng không rảnh để bận tâm điều đó, thần trí cô đã có chút không rõ ràng lắm... Sự đau đớn lúc ban đầu của cô do những cú va chạm điên cuồng của anh vẫn không hề giảm đi, ngược lại, càng ngày càng trầm trọng hơn. Đến sau cùng, khi anh vẫn còn nằm ở trên người cô, thì trước mắt cô đã toàn một màu đen, cô chìm vào trong giấc mộng ngọt ngào và tối đen...
Lúc này Tĩnh Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551549/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.