Làn môi của cô gái rơi vào trên gương mặt, liền mềm giọng giận dỗi: "Anh xấu lắm, đêm nay anh giống như bị điên rồi ấy..."
"Em không thích tôi hư hỏng như vậy sao?" Mạnh Thiệu Đình ghé xuống gương mặt xinh đẹp có hàng mi dài đang run nhè nhẹ, ngoéo ... cặp môi vẽ ra một nụ cười nhạt.
Cánh tay cô gái vòng lên cổ của anh: "Anh rể, anh thật đáng ghét, không lúc nào biết thoả mãn, chẳng lẽ, chị của em không làm anh cho thỏa mãn sao?"
Động tác trên tay Mạnh Thiệu Đình hơi ngừng lại, lập tức rút khỏi thân thể cô gái, bộ dáng tao nhã, lau chùi sạch sẽ cho mình: "Lôi cô ta ra đây làm gì, mất cả hứng!"
"Anh rể..." Đôi mắt đen láy của cô gái hơi chuyển động, tiếng nói yếu đuối lại mang theo vẻ ngây thơ: "Anh rể, hôm nay là ngày lại mặt anh không đi, thử nói xem, chị có tức giận không?"
" Chuyện ấy đâu có liên quan tới tôi, là cô ta muốn được gả cho tôi, không ai ép buộc." Mạnh Thiệu Đình buông một câu lạnh như băng xong liền xoay người, liếc mắt nhìn gương mặt đang đỏ ửng của cô gái: "Em sửa soạn lại một chút đi, chúng ta cần phải đi rồi."
Cô gái ngoan ngoãn “dạ”... một tiếng, chỉnh đốn lại mình cho sạch sẽ mặc quần áo vào rồi bám vào cánh tay của Mạnh Thiệu Đình.
"Anh rể..." Cô gái ngồi ở trên xe, định nói lại thôi, Mạnh Thiệu Đình vừa khởi động xe, vừa nhìn cô ta hỏi lại: "Có chuyện gì?"
"Hiện tại anh phải về nhà sao?"
Mạnh Thiệu Đình lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/264093/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.