Nền tảng sức khỏe của bà lão rất tốt, thương tích hẳn là cũng không nghiêm trọng, còn có hứng thú nói chuyện phiếm với tài xế và cô trên xe.
"Bà a, có thể đến đại đội cảnh sát giao thông điều tra camera, ai đụng bà liền để người đó gánh vác tiền thuốc men của bà. Nhưng mà con người thời nay cũng thật là, đụng người ta rồi làm sao còn bỏ chạy! Nếu thật sự có chuyện gì không hay xảy ra, để lỡ thời gian cứu trợ tốt nhất, vậy không phải là sát hại tính mạng người ta sao?" Tài xế taxi cũng không quen nhìn loại chuyện như vậy, bắt đầu mắng.
Bà lão là người hòa nhã, trái lại còn an ủi tài xế: "Không thể trách người ta, có lẽ là tôi không nhìn đường. Dù sao bị thương cũng không nghiêm trọng, không đi tìm nữa, nói không chừng tài xế kia cũng là có chuyện gấp, vẫn phải thông cảm cho nhau."
"Tài xế kia quá may mắn rồi, đụng phải Bồ Tát sống." Tài xế lại sửa lời nói: "Không đúng, là hai vị Bồ Tát sống, hai người đều là Bồ Tát sống."
Cô và bà lão đều bị chọc cười rồi.
"Sao bà lại đến đây một mình, bà sống ở gần đây sao?" Cô hỏi.
Bà lão này tuy rằng tinh thần khỏe mạnh, nhưng trong lời bà có thể phán đoán ra được, bà ít nhất đã bảy mươi tuổi rồi.
Hơn bảy mươi tuổi sức khỏe tốt đương nhiên có thể đơn độc ra ngoài, nhưng nơi này không phải là mảnh đất phồn hoa, lưu lượng người so với khu vực trung tâm thành phố mà nói ít hơn rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-giau-co-la-chong-toi/776197/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.