Hứa Hoài Đức không che giấu sự chán ghét của mình đối với Chương Kiến.
Anh ta cảm thấy người đến từ địa phương nhỏ chính là như vậy, vô tri ngu muội. So với Chương Kiến, anh ta bằng lòng thừa nhận Hàn Thuật là anh vợ, ít nhất Hàn Thuật lễ nghi khí độ không có gì để chỉ trích. Thông qua chuyện này, anh ta cũng không có bao nhiêu hứng thú với ba mẹ ruột của Hàn Hi Văn. Dạy dỗ ra một đứa con như vậy, ba mẹ có thể tốt đẹp đến thế nào?
So sánh với Chương Kiến hoặc là ba mẹ của hắn thì hình tượng của ba mẹ cô đều được nâng cao hơn.
Cũng bắt đầu từ khắc này anh ta mới biết, Hàn Hi Văn cùng anh ta ở bên nhau, chỉ có thể là từ nhà họ Hàn đi ra, Hàn Hi Văn và nhà họ Hàn không thể tách rời.
Anh thật không muốn trong hôn lễ của mình, Hàn Hi Văn khoác tay người đàn ông không biết từ xó xỉnh nào ở nông thôn xuất hiện. Cô ta chỉ có thể khoác tay ba Hàn, mà anh ta cũng chỉ nhận ba mẹ cô là ba mẹ vợ. Nếu không không biết có bao nhiêu người đợi xem nhà họ Hứa, xem trò cười của anh ta.
Đương nhiên lời này anh ta không thể nói với Hàn Hi Văn.
"Con người vẫn nên đọc nhiều sách một chút, trong đầu có chút gì đó thì không đến nỗi làm những chuyện ngu xuẩn không có đầu óc." Anh ta giọng điệu hòa hoãn: "Anh biết em bảo vệ Chương Kiến, tấm lòng em cũng quá lương thiện rồi. Nhà họ Chương không nuôi dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-giau-co-la-chong-toi/776179/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.