Mà bên kia, sau khi mẹ Hàn gác điện thoại, bà liền để quản gia bắt đầu thu xếp. Mẹ Hàn là một người mâu thuẫn. Mỗi lần trước khi gặp Hàn Băng Nhi, bà đều nghĩ kỹ rồi, phải cố gắng thân thiết với con gái hơn. Nhưng đến khi gặp mặt con gái, bà lại giống như trước, khách khí nhiều hơn là thân thiết. Nếu như nói là không thích Hàn Băng Nhi thì cũng không phải, lại làm sao mà tình cảm đạm bạc, cô cũng là cục thịt từ trong người bà rơi ra mà. Nhưng bà sợ phải gặp Hàn Băng Nhi, sợ cùng cô tiếp xúc bằng mắt trong thời gian dài. Bà luôn cảm thấy đôi mắt kia của con gái quá sạch sẽ, giống như là nhìn thấu tất cả mọi thứ, đến nỗi sự giúp đỡ của bà cũng trở nên đặc biệt nực cười.
Ba Hàn từ trên lầu đi xuống, trong tay xách túi công văn, tư thế như muốn ra ngoài.
Mẹ Hàn vội vàng nói: "Hôm nay là ngày Băng Nhi trở về nhà, chờ chút nữa mấy người họ hàng đều đến ăn cơm."
So với tình thương ít ỏi và rối rắm của mẹ Hàn thì ba Hàn đối với cô con gái Hàn Băng Nhi, tình cảm càng là ít đến đáng thương. Trong lòng người đàn ông này, công ty và lợi ích gia đình hơn hết thảy mọi thứ. Ông đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ, trầm giọng nói: "Tôi đã hẹn với chủ tịch Trần rồi, không dời lại được."
"Nhưng mà.." Bà Hàn còn muốn nói gì đó.
Ba Hàn đã ngắt lời bà: "Hôm nay cũng chỉ có một mình Băng Nhi trở về, nó sẽ hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-giau-co-la-chong-toi/776154/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.