"Thật xin lỗi, tổng giám đốc Thượng Quan vừa nói gì vậy, Dĩ Mạch lại thất thần rồi."
Vẻ mặt An Dĩ Mạch tỏ vẻ xin lỗi, Thượng Quan Niên cũng không muốn so đo với cô, kỳ thực cũng không có chuyện gì, cho tới nay ông đều rất tò mò về cô gái này, hơn nữa, cô gái này lại thần bí như thế.
"Ha ha, không có gì, chỉ muốn hỏi An tiểu thư tới đây đã quen thuộc chưa? Không nên khách khí, cứ coi đây như nhà của mình là tốt rồi. Vì không biết An tiểu thư sẽ đến, cho nên không biết An tiểu thư thích ăn món gì, những đồ ăn này vẫn hi vọng An tiểu thư có thể hài lòng.
Thượng Quan Niên chỉ chỉ những món ăn trên bàn, An Dĩ Mạch có chút thụ sủng nhược kinh (*),lập tức lắc đầu.
(*)Thụ sủng nhược kinh: được ủng ái mà lo sợ.
"Tổng giám đốc Thượng Quan quá khách khí rồi, đây là Dĩ Mạch không mời mà tới, đã quấy rầy rồi."
"Nào có, trong nhà chỉ có một đứa con gái là Hồng Hồng, An tiểu thư xinh đẹp đáng yêu, nếu có thời gian thì nên qua lại nhiều một chút, Hồng Hồng không hiểu chuyện, có thể cho Hồng Hồng đi theo An tiểu thư học hỏi chút ít, thứ hai, cũng có thể theo bồi lão già này. Lần đầu tiên nhìn thấy An tiểu thư, không hiểu sao tôi lại có một cảm giác thân thiết."
"Tổng giám đốc Thượng Quan nghiêm trọng quá rồi, đây là vinh hạnh của Dĩ Mạch, nếu không ngại thì hãy kêu cháu là Dĩ Mạch được rồi, cháu là vãn bối, ngài gọi An tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-gian-manh-chi-yeu-vo/555049/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.