Editor: Huyền*Vũ
Sau khi Dư Huyên tạm biệt Tô Lạc thì nhanh chóng trở lại trong nhà, chỉ là trong lòng còn đang suy nghĩ chuyện ngày hôm nay, thực sự là quá kỳ lạ, Tô lạc, Tô Nguyệt sao bọn họ lại ở chỗ này? Quên đi, không nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa, vẫn nên dọn dẹp một chút chuẩn bị bàn bạc công việc thôi.
"Mẹ, con đã về."
Dư Huyên đi vào trong nhà, mẹ Dư cũng đã hầm xong nồi cháo đang ngồi chờ ở bên cạnh bàn ăn.
"Huyên Huyên, hôm nay định làm gì?"
"À, con có hẹn với công ty giải trí dưới trướng Mặc Mạch Quốc Tế, muốn đến bàn bạc chuyện hợp đồng."
"Mặc Mạch Quốc Tế? Có phải là một công ty lớn không?"
Mẹ Dư cũng là người từng va chạm xã hội, thế nên cũng có nghe nói qua Mặc Mạch Quốc Tế. Thế nhưng Dư Huyên không phát hiện ra trên mặt mẹ Dư khi nhắc đến Mặc Mạch Quốc Tế chợt lóe lên niềm xúc động.
"Vâng. Hôm nay mẹ ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, đồ đạc đã thu dọn xong, ngày mai con sẽ gọi công ty chuyển nhà đến, chúng ta sẽ chuyển vào ở trong nội thành."
"Tốt."
Mẹ Dư biết Dư Huyên sẽ chuẩn bị tốt, nên cũng không nói gì nữa.
Phía bên kia, khi Tô Lạc trở lại tòa nhà có chút cũ kỹ rách nát thì một cô gái có dáng dấp đáng yêu ra đón. Cô gái này và Tô Lạc có năm phần giống nhau, khoảng chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, dáng vẻ thực khả ái.
"Anh, ăn cơm thôi."
Tô Nguyệt dọn bữa sáng lên bàn, Tô Lạc trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-gian-manh-chi-yeu-vo/555013/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.