Tuy nói người tới làkhách, chủ nhân phải tiếp đãi thật tốt với khách. Nhưng, nếu như ngườikhách nói rõ ý định bất lương đến đây chỉ để xem cuộc vui, thân là chủnhà có phải không cần để ý hay không?
Ôn Ngọc Thanh vừa ăn dưa hấu, vừa yên lặng suy tư.
Bên trái, bố mẹ chồng tay cầm dưa, bên phải em chồng cũng cầm dưa hấu, động tác ba người cùng con dâu mới của Sở gia ngồi đối diện vị kia giốngnhau như đúc, tập trung tinh thần ăn dưa hấu, từng miếng từng miếng đưavào trong miệng. Lý Tử Minh phát hiện buồn bực, bọn họ một chút ý tứ đãi khách cũng không có, trong mắt trừ dưa hấu ở trên tay, dường như khôngquan tâm điều gì khác.
Anh hắng giọng nhắc nhở bọn họ trong tay khách,ư nửa miếng dưa hấu nhỏ cũng không có.
Giương mắt nhìn anh ta một cái, Ôn Ngọc Thanh phá vỡ sự yên tĩnh, "Cổ họng anh Lý không thoải mái?"
Khóe mất anh khẽ run, "Tôi rất khát." Nói như vậy đủ rõ ràng chứ?
"Còn dưa hấu ở trong tủ lạnh, chúng ta tính buổi chiều mới ăn." Lời nói Ôn Ngọc Thanh được ba vị Sở gia nhất trí gật đầu.
Hắc tuyến của Lý Tử Minh sau đầu thành một đường nhỏ.
"Phốc." Có người không khách khí bật cười.
Lý Tử Minh ánh mắt phóng hoả trừng qua. Trên cầu thang, một người đangthong dong đi xuống chính là tổng giám đốc đương nhiệm Sở thị Sở ThiênHàn tiên sinh sao? Anh mặc quần áo ở nhà, dáng vẻ lười biếng.
"Nhà ông đãi khách càng lúc càng kém." Anh ta bất mãn tố cáo.
"Anh quấy rầy thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-gat-cuoi/22880/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.