"Em chỉ là lo lắng cho Ngọc Thanh thôi." Nháy mắt mấy cái, Sở Thiên Bích lui ra tới cửa khôngdấu vết, chuẩn bị tùy thời chạy đi. Hại anh trai nửa đường phải dừnglại, cái tội danh này không nhẹ, cô phải suy tính có nên hay không tránh ra khỏi cửa mấy ngày tới.
"Em cho là anh sẽ đánh cô ấy sao?" Nghiến răng nghiện lợi trợn trừng mắt mà nhìn cô.
Sở Thiên Bích ánh mắt nhìn qua nhìn lại, nụ cười có chút cổ quái, "Anh, vóc người của anh cũng không tệ."
Hắc hắc, không nghĩ tới anh lại có dáng người khoẻ đẹp như vậy, không cómột chút thịt thừa, thường ngày thì tạo kiểu tóc, hiện tại có chút rốitung, lại càng tăng thêm phần mê người, dáng người khí chất ôn hoà, cônhìn cũng chảy nước miếng.
"Sắc nữ."
Ôn Ngọc Thanh nhỏgiọng lầu bầu. Có bạn bè như vậy thật đúng là mất mặt nha, mặc dù côcũng phải thừa nhận vóc người Sở Thiên Hàn tuyệt đối chuẩn, có thể làmngười mẫu, nhưng Thiên Bích đối với anh trai mình lại chảy nước miếng,thật là khiến cô không còn gì để nói.
"Mình nào có háo sắc? Vậtđẹp luôn có người hâm mộ chứ sao. Nói đến sắc, mới vừa rồi bạn cùng anhtrai mình ở trên giường làm sao lại không sắc?" Sở Thiên Bích rốt cuộccó thể đúng lý hợp tình cười cô. Quen biết Ngọc Thanh bao lâu, cô buồnbực bấy lâu, mỗi lần đều là Ngọc Thanh nhìn mình chê cười, cuối cùng lần này cũng đến phiên cô.
Ung dung mặc quần áo tử tế, Sở Thiên Hàn hứng thú nhìn hai người đối diện không nói gì.
Ôn Ngọc Thanh đã rất xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-gat-cuoi/22873/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.