Mở cửa sổ ra, căn phòng được sửa lại trở nên tốt hơn, trong phòng có hương thơm nhè nhẹ thoải mái. Lăng Tâm Ảnh mở nhạc nhẹ, hi vọng âm nhạc cóthể giúp hắn thanh thản.
Vệ Tử Câu vừa ăn nho, vừa nghe nhạc, đồng thời cảm thụ cô bận rộn bên cạnh.
Cô đối với hắn quá tốt, làm cho hắn nảy sinh cảnh giác. Dù sao thói đờibạc bẽo, lòng người hay thay đổi, người nào sẽ vì một ân cứu mạng khi bé mà bất chấp gian nguy, không từ chối.
Những thứ kia chỉ có thể thấy trong tiểu thuyết võ hiệp.
Nhìn cô quan tâm đến hắn như vậy, hắn không hy vọng cô yêu hắn, thật sự không đáng.
Lăng Tâm Ảnh thu dọn xong đồ vật xung quanh, lại muốn giúp Vệ Tử Câu thayđổi bộ dạng hiện tại. "Vệ tiên sinh, tôi, tôi muốn giúp anh gội đầu."
Vệ Tử Câu lấy tay sờ vào tóc trên trán."Tôi nhìn trông rất nghèo túng?"
"Không phải, không phải, tôi chỉ muốn giúp anh, giúp anh gội đầu, sau đó đemdầu gội đầu đi, như vậy anh sẽ không nhầm lẫn dầu gội đầu với sữa tắm."
"Vậy cô có thể thuận tiện giúp tôi tắm luôn không, tôi sợ xả nước cũng không sạch sẽ." Vệ Tử Câu đứng đắn nói, trên thực tế là cố ý trêu cô, muốn cô biết khó mà lui.
"Tắm? Tôi. . . . . ."
"Nếu không tiện,gội đầu, tắm tôi tự mình làm được rồi, cô có thể đi rồi." Hắn từ trêngiường đứng dậy, lần mò cố gắng đến phòng tắm.
Lăng Tâm Ảnh do dự đứng tại chỗ, nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-gap-nan/2078485/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.