Edit: V.O
Rất nhiều rất nhiều năm trước...
Lâu đến mức, trí nhớ của cô cũng tương đối mơ hồ.
Lúc đó, cô vừa được ông nội cứu thoát ra từ trong tay người giúp việc lòng dạ độc ác.
Cô sống ở căn nhà đó hơn một năm, mới được đón đến nhà chính nhà họ Thịnh.
Ngày đầu tiên cô ở nhà chính, ông nội kêu người chuẩn bị bữa cơm trưa phong phú hoan nghênh cô. Đồng thời, còn ra lệnh bắt buộc Thịnh Cát An đang sống cùng mẹ con Hồ Điệp Nhi bên ngoài, ngày hôm đó cũng phải trở về.
Ngày đó, Thịnh Cát An trở về.
Trong lòng Thịnh Thiên Kim, vừa có chút sợ hãi, lại có chút chờ mong.
Cho dù nói thế nào, người này cũng là ba cô, như tay với chân.
Ông nội nói với cô, ba cũng không biết chuyện bảo mẫu lòng dạ độc ác đã làm với cô, ba yêu cô, cô sẽ có một gia đình hoàn chỉnh...
Cho nên lúc đó, cô vẫn chờ mong Thịnh Cát An.
Sau cơm trưa, ông nội về phòng nghỉ ngơi, để Thịnh Cát An ở với Thịnh Thiên Kim.
Mặt Thịnh Cát An tràn đầy tươi cười.
Nhưng, ông nội vừa đi, nụ cười trên mặt ông ta cũng biến mất.
"Ba."
Thịnh Thiên Kim bé nhỏ, cố lấy hết can đảm, đi kéo tay áo ông ta, muốn thân thiết với ông ta.
Sau đó, cho dù bao nhiêu năm, cô cũng không quên được phản ứng của Thịnh Cát An với cô.
Giây phút cô đụng vào tay áo, Thịnh Cát An hất mạnh tay cô ra.
Tay cô đập lên ghế dựa, nhất thời đỏ lên.
Hốc mắt cô, mắt đầu ửng đỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555733/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.