Edit: V.O
Đợi đến lúc không có người, Thịnh Thiên Kim buông lỏng tay Bạch Thận Ngôn ra.
Cô lui về sau một bước, tạo ra khoảng cách với Bạch Thận Ngôn. Bạch Thận Ngôn thấy, khẽ cau mày. Lúc này, chỉ nghe Thịnh Thiên Kim mở miệng, nói: "Chuyện vừa rồi, cảm ơn anh."
Nói tới đây, cô hơi dừng lại, mà mày Bạch Thận Ngôn lại nhíu càng sâu: "Về chuyện nhà họ Thịnh, hẳn là anh đã biết một ít...nhưng còn lại, em hy vọng anh đừng hỏi lúc này. Em cần thời gian, suy nghĩ cẩn thận..."
Nghe đến đó, vẻ mặt Bạch Thận Ngôn hơi dịu lại.
Cô có thể nói như vậy, vậy ít nhất nói rõ cô quyết định thẳng thắn với y, mà không lừa y, coi y là người ngoài. Nhưng, y vẫn không quá thích câu "cảm ơn" vừa rồi của cô.
Vì thế, Bạch Thận Ngôn quyết định nhắc nhở cô.
"Chúng ta đã nhận giấy." Bạch Thận Ngôn mở miệng.
"Hả?" Thịnh Thiên Kim ngẩng đầu nhìn y, không rõ vì sao đột nhiên y nói đến chuyện này.
Bạch Thận Ngôn bước tới trước một bước, đặt tay lên vai cô, đè xuống: "Cho nên, không cần nói cám ơn với anh. Đương nhiên, anh cũng không hy vọng em nói xin lỗi."
Nói xong, không đợi Thịnh Thiên Kim kịp phản ứng, đã nhấc chân đi vào trong.
Thịnh Thiên Kim nhìn bóng lưng y, ngẩn ra vài giây.
Chỉ là, rất nhanh cô đã kịp phản ứng, nở nụ cười ngọt ngào lại hạnh phúc.
Những lời này của Bạch Thận Ngôn, không có ý gì, thật ra y chỉ đang quan tâm cô...không, còn hơn cả quan tâm.
Nghĩ đến đây, lòng Thịnh Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555728/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.