Edit: V.O
Ngay lúc Thịnh Thiên Kim ngẩn người, Lục Du Sinh nhìn về phía này.
Cô nhanh chóng xoay người, đưa lưng về phía Lục Du Sinh.
Tầm mắt nóng bỏng kia, dừng ở lưng cô nửa phút, mới rời đi.
Toàn thân Thịnh Thiên Kim như nhũn ra.
Cho đến khi tầm mắt anh chuyển đi, cô mới có sức rời khỏi đây.
"Lục đại ca, anh đang nhìn gì vậy?" Thịnh Mỹ Ngọc ngoảnh đầu, ánh mắt có vài phần tò mò của trẻ con.
Lục Du Sinh mỉm cười quay đầu lại, nói: "Không có gì, có lẽ là anh nhận sai rồi."
"À." Thịnh Mỹ Ngọc gật đầu.
Lúc này, tiếng nhạc kết thúc.
Lục Du Sinh thả lỏng tay ôm lưng Thịnh Mỹ Ngọc ra, nói với vẻ hơi có lỗi: "Thịnh tiểu thư, thật ngại quá, tôi hơi mệt, muốn đi nghỉ. Cô muốn tiếp tục nhảy, hay là qua bên kia ngồi với tôi một chút?"
Lúc này, bài nhạc mới vang lên.
Thịnh Mỹ Ngọc nhìn chằm chằm sàn nhảy, vẻ mặt hơi luyến tiếc.
Lục Du Sinh thấy, nói kiểu khéo hiểu lòng người: "Kỹ thuật nhảy của Thịnh tiểu thư tốt như vậy, đương nhiên nên để nhiều người thưởng thức."
Nói xong, liếc mắt ra hiệu với người bên cạnh.
Lập tức có người đi tới, mời Thịnh Mỹ Ngọc nhảy.
Mặt Thịnh Mỹ Ngọc nóng lòng muốn thử, lại hơi luyến tiếc Lục Du Sinh.
"Thịnh tiểu thư, không sao, cô đi đi. Tôi sẽ ngồi bên cạnh." Lục Du Sinh chỉ sofa cách đó không xa.
Thịnh Mỹ Ngọc thấy anh đã nói như vậy, tự nhiên cũng không từ chối nữa, kéo tay người bên cạnh, vào sàn nhảy.
...
Lục Du Sinh đứng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555715/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.