Edit: V.O
Cả khuôn mặt Bạch Thận Ngôn đều căng hết mức, hai tay gồng sức nắm chặt.
Ngực của y, phập phồng kịch liệt vì tức giận.
"Hô..."
Cuối cùng, y hít một hơi thật sâu, cứ thế đè con thú dữ trong lòng xuống.
Y từ từ đi đến phía Thịnh Thiên Kim.
Nhưng, y tới gần khiến Thịnh Thiên Kim run rẩy mạnh hơn.
"Thiên Kim..."
Mắt y đầy đau lòng nhìn cô: "Đừng sợ, là anh..."
Có lẽ, nghe thấy được giọng nói quen thuộc, Thịnh Thiên Kim không run rẩy mạnh như vậy nữa.
Chỉ là cô vẫn không ngẩng đầu.
Bạch Thận Ngôn cởi áo khoác, từ từ khoác lên người cô.
Lúc này, Thịnh Thiên Kim không từ chối.
Bạch Thận Ngôn vươn tay, ôm lấy cô.
Động tác của y, vô cùng dịu dàng, thật giống như ôm bảo bối, vừa là ôm một phần thế gian vừa quý giá vào trong lòng.
"Đừng sợ, anh đưa em về nhà." Giọng nói Bạch Thận Ngôn dịu dàng chưa từng có.
Có lẽ vì phần dịu dàng hiếm có này, khiến Thịnh Thiên Kim bị kích thích, cảm thấy hơi an toàn.
Cô chống cái đầu choáng váng, sau đó từ từ nâng lên.
Trong tầm mắt cô, xuất hiện một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú.
Cô chớp chớp mắt, từ từ ngẩng đầu, thấy khuôn mặt kia, ánh mắt có chút nghi ngờ và lo lắng: "Bạch, Bạch Thận Ngôn à?"
"Đúng, là anh."
Bạch Thận Ngôn nắm lấy tay cô, ấn tay cô lên mặt, hôn hôn mu bàn tay cô: "Là anh."
Giây phút tên y phát ra từ trong miệng Thịnh Thiên Kim, Bạch Thận Ngôn lại kích động muốn rơi lệ.
Y biết, y xong rồi.
Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555710/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.