Edit: V.O
"Bỏ ra!"
Cho đến khi Bạch Thận Ngôn lặp lại, Thịnh Thiên Kim mới hốt ha hốt hoảng bỏ y ra.
Nhưng sau khi bỏ ra, cô lại muốn đẩy y ra.
"Đừng nhúc nhích!"
Đúng lúc này, trong bóng tối, Bạch Thận Ngôn đè lại vai cô.
Chỗ bị y đè, hình như hơi nóng, khiến cả người cô giật mình chấn động.
"Hô, hô, hô..." (tiếng thở)
Giữa bọn họ, lại yên tĩnh lại.
Nhưng, không biết có phải ảo giác của Thịnh Thiên Kim không, cô cảm thấy hơi thở của Bạch Thận Ngôn lại nặng nề.
...
Bạch Thận Ngôn cố gắng khiến mình bình tĩnh lại.
Y không nghĩ tới, cô gái này lại khơi dậy lửa trong thân thể y.
Không, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh.
Y cắn răng, cảnh cáo chính mình.
"Tôi...anh, có thể ngồi dậy không?"
Lúc này, trong bóng tối, giọng nói yếu ớt của Thịnh Thiên Kim vang lên.
Cô rất khi ít nói với giọng điệu như vậy, nhưng lúc này, cô cảm thấy mình sắp hỏng mất, bị hoàn cảnh trước mắt, khiến cho sắp hỏng mất, càng là có người ở trên thân.
Bởi vì ở dưới chăn, không gian cực kỳ nhỏ hẹp, thân thể của hai người không thể không kề sát, ngay cả hơi thở cũng quấn quanh với nhau.
Toàn thân cô cứng ngắc, trái tim lại đập nhanh.
"Hô..."
Bạch Thận Ngôn thở dốc, mới nói: "Chân cô, chặn áo của tôi rồi."
"Ơ? Tôi..."
Thịnh Thiên Kim vừa nghe, muốn di chuyển.
Nhưng, cô mới vừa động, hơi thở của Bạch Thận Ngôn lại nặng thêm.
"Ai cho cô cử động!" Bạch Thận Ngôn hung dữ nói.
"Tôi..."
Thịnh Thiên Kim muốn giải thích.
Nhưng đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555679/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.