Edit: V.O
"Con muốn làm gì? Con dám đánh Sinh Sinh!"
"Cẩm Thiêm, xin anh bớt giận!"
Lão phu nhân và Dương Hoài Thiến, một người vươn tay bảo vệ Lục Du Sinh, một người giữ chặt tay Lục Cẩm Thiêm.
Trong lúc nhất thời, trong phòng tràn ngập mùi thuốc súng.
Lục Cẩm Thiêm trừng mắt, sắc bén mà lại uy nghiêm.
Lục Du Sinh nghênh đón không hề sợ hãi, cũng không có một chút thỏa hiệp nào.
"Tao nói cho mày biết, lần này mày về, cũng đừng mong chạy ra ngoài! Mày chuẩn bị cho tao, tuần sau phải đến Lục thị báo cáo!" Lục Cẩm Thiêm nói.
Ánh mắt Lục Du Sinh thoáng hiện lên lửa giận, sau đó xoay người đi lên lầu.
"Sinh Sinh, Sinh Sinh con không ăn cơm..."
Lão phu nhân sốt ruột kêu hai tiếng, sau đó quay đầu, hung hăng trừng Lục Cẩm Thiêm, rồi đi lên lầu.
Lục Cẩm Thiêm tức giận, cũng không đói bụng nữa.
"Thận Ngôn, mẹ..." Dương Hoài Thiến muốn đi an ủi Lục Cẩm Thiêm.
Từ lúc chiến hỏa, Bạch Thận Ngôn vẫn luôn luôn giữ yên lặng. Bây giờ, nghe được Dương Hoài Thiến kêu y, y tao nhã buông khăn ăn, đứng dậy, nhìn chằm chằm mẹ ở đối diện: "Mẹ đi đi. Con ăn no rồi, cũng nên đi."
Dương Hoài Thiến nhìn y, muốn nói lại thôi.
Bạch Thận Ngôn khẽ gật đầu với bà, sau đó xoay người rời đi.
...
Trên đường trở về, lòng Bạch Thận Ngôn có chút buồn phiền.
"Dừng xe!"
Lúc xe đi tới bờ sông, y mở miệng nói.
Y bước xuống xe, đi đến bờ sông, hai tay nắm lan can.
Gió biển từ từ thổi tới, thổi tan đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555661/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.