Edit: V.O
Giờ phút này, cô mới nhận ra, cái gì gọi là "lòng người dễ đổi."
Chỉ là có câu Thịnh Cát An nói không sai...
Cô không đấu lại ông ta...
Mặc dù biết được chân tướng, cô cũng không đấu lại ông ta.
Những người trước kia, nịnh bợ lấy lòng cô, tất cả đều vì cô là cháu gái Thịnh Vân Lan cưng chiều nhất!
Bây giờ, không có ông nội, cô cũng chẳng là gì nữa.
...
Nhưng, cứ nhận thua như vậy, sao cô có thể cam lòng?
Cô cần phải gặp Thịnh Cát An một lần.
Cô đứng canh bên ngoài nhà Thịnh Cát An và Hồ Điệp Nhi ba ngày, cuối cùng cũng đợi được Thịnh Cát An.
Khi đó, bọn họ vừa tham gia xong một bữa tiệc trở về.
Thịnh Cát An rạng rỡ nắm tay Hồ Điệp Nhi bước xuống xe. Thịnh Mỹ Ngọc thì được một đám người vây quanh, đi xuống từ một chiếc xe khác.
Khi bọn họ nhìn thấy Thịnh Thiên Kim đứng trước cửa, phản ứng của đám người đều không giống nhau.
Thịnh Cát An là ghét.
Hồ Điệp Nhi là ngạc nhiên, trong ngạc nhiên có sự đắc ý.
Vẻ mặt của Thịnh Mỹ Ngọc trực tiếp nhất, là ngón chân ngóc lên (ý chỉ kiêu ngạo).
Cuối cùng, là đám vây quanh bên cạnh Thịnh Mỹ Ngọc. Nếu cô không nhớ lầm, trong những người này, có hơn một nửa đã từng chạy theo sau lưng cô, nịnh bợ lấy lòng.
Trong nháy mắt, bọn họ đã trở thành con chó bên cạnh Thịnh Mỹ Ngọc.
...
Thịnh Thiên Kim muốn tìm Thịnh Cát An nói chuyện cổ quyền.
Nhưng Thịnh Cát An hoàn toàn không cho cô cơ hội mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dung-toi-day/555653/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.