“Cho chị một Bagrationi”- giọng nói vô hồn của một mĩ nhân xinh đẹp vang lên trong quầy bar Kiss, một bar rất đặc biệt, tầng trên dành cho những ai thích sự ồn ào, còn phía dưới là một nơi yên bình, nhẹ nhàng.
Mĩ nhân ngồi vắt chân, một tay chống lên má, tay kia đung đưa ly rượu đỏ như máu, ánh mắt có phần ma mị, bộ váy đỏ mận ôm sát thân người nóng bỏng, tôn lên những đường cong quyến rũ. Mái tóc dài uốn xoăn lọn to một cách tinh tế, một vài sợi còn ôm theo khuôn mặt tà mị kia, nhuộm màu đỏ hung. Đến cả đôi môi mỏng manh khêu gợi cũng được tô màu đỏ. Dưới chân, đôi Givenchy cao ngất cũng nguyên màu đỏ khiến nhìn tổng thể, ai cũng có chút lành lạnh trong lòng, nhưng không thể tháo đi ánh mắt dán trên người cô xuống.
Cặp mắt to kia màu nâu sâu thẳm, nhưng nếu để ý lâu, hơi rượu nóng lại khiến đôi mắt có chút xám khói, như một yêu tinh quyến rũ động lòng người, nhưng lại chứa đựng bao sự u buồn của chủ nhân. Ly rượu cạn sạch.
“Chị Hiểu Nhi, chị dùng Remy Martin nhé, đừng uống quá nhiều Bagrationi.”- Tuấn Kì nói với cô, ánh mắt, lời nói lộ rõ vẻ quan tâm.
Ngước đôi mắt vô hồn lên, Bạch Nhã Hiểu Nhi gật đầu:
“Được.”
Bầu không khí trong phòng bàn ngay gần đó quả là âm u, nhưng chứa đựng một ánh mắt sẵn sàng cho đối tượng tình một đêm.
“Lão đại, cậu chắc chắn chứ? Đó là tiểu khu Giang An đấy, cậu liều quá.”- Trịnh Đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-dau/3065972/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.