“Bảo bối ngoan, anh chỉ lau người cho em, bảo đảm sẽ không làm gì.” Thạch Thương Ly ôm cô không để cô cử động, đưa khăn lông vào giữa hai chân cô.
Loan Đậu Đậu phồng miệng không biết nói gì, dù sao không thoải mái và không thích, khuôn mặt đỏ ửng, đôi tay nắm quần áo hắn như muốn xé nát quần áo hắn!
Thạch Thương Ly muốn mù mắt rồi sao, không có việc gì làm tự giày vò bản thân, người thoải mái là cô, người bị giày vò lại là hắn. Chỉ có thể sờ nhưng không thể ăn, vô cùng uất ức! Hắn cũng như bao người đàn ông bình thường cũng muốn cũng cần!
Thật vất vả mới lau người cô từ trên xuống dưới, hắn vừa tắm nước lạnh xong bây giờ cơ thể đầy mồ hôi!
Đưa cô lên giường quấn kín chăn, hầu kết mập mờ chuyển động nhẹ, khó khắn mở miệng: “Ngoan, đừng lộn xộn. Anh lấy quần áo cho em.”
Thạch Thương Ly xoay người thở nhẹ, cố gắng xóa đi hình ảnh trong đầu, không muốn nghĩ nữa! Đi tới bên cạnh tủ quần áo lấy quần áo cho cô, đưa lên giường, vội vã nói: “Nhanh mặc đi, đừng để bị lạnh.”
Đi về phía phòng tắm, sau đó là tiếng nước chảy, hành động dập lửa.......
Đậu Đậu bị hắn làm cho cả người có cảm giác nói không nên lời, cầm quần áo mặc, ánh mắt nhìn chằm chằm cục thịt trước bụng, khẽ than: “Mẹ kiếp! Một bụng mỡ buồn chết người! Không được, ngày mai phải bắt đầu giảm cân!”
Ngày hôm sau Loan Đậu Đậu sẽ giảm cân sao? Câu trả lời tất nhiên là không bởi vì hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551196/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.