Thẩm Nghịch bị rút quá nhiều nên nghỉ ngơi một chút liền tỉnh. Kỳ Dạ ngồi cạnh giường, ôm bình giữ nhiệt, trơ mắt nhìn anh ta, đôi mắt ửng hồng. 
“Anh không sao.” Thẩm Nghịch như biết được cậu đang nghĩ gì, thì thầm nói. 
Kỳ Dạ ngồi cạnh anh ta, chần chừ một chút rồi mới mở miệng: “Y tá nói anh rút 600CC máu cho Bánh bao đậu, anh còn dùng dao kề sát cổ uy hiếp bác sĩ, sao anh lại làm vậy?” 
Tại sao lại kiên quyết như vậy? 
Thẩm Nghịch nhíu mày, không mở miệng giải thích. 
“Có phải vì em không?” Kỳ Dạ cẩn thận hỏi, thấy anh ta không phản ứng, cúi đầu tự lẩm bẩm: “Bởi vì em chuyển giấy đăng ký kết hôn của bọn họ về Pháp, anh sợ Bánh bao đậu cùng anh trai không tha thứ cho em sao? Cho nên anh mới dùng cách này tự làm mình bị thương để bảo vệ cô ấy. Nhưng anh.......có nghĩ tới anh hay không?” 
Thẩm Nghịch thở dài, nằm thẳng dậy, đưa tay sờ sờ cầm được bàn tay cậu, khẽ cười: “Bạn Kỳ, chuyện không liên quan đến em.” 
“Anh không trách em sao?” Kỳ Dạ kinh ngạc nghiêng đầu nhìn anh ta, ánh mắt cảm thấy có chút đau lòng. 
“Em còn trẻ, tuổi trẻ khó tránh khỏi mắc lỗi. Bạn Kỳ, anh biết hết.” Thật ra từ khi Kỳ Dạ gọi điện cho anh ta, trong lòng đã hoài nghi chỉ là không nghĩ cậu có thể làm chuyện đó. 
Thật ra không phải làm như vậy chỉ vì Kỳ Dạ cũng vì Đậu Đậu, Đậu Đậu đã trở thành người quan trọng nhất với anh ta, anh ta phải bảo vệ mà Kỳ Dạ.......Là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551193/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.