“Tôi đưa giấy đăng ký kết hôn cùng hộ khẩu của hai người gửi về Pháp. Bên kia gửi về giấy chứng nhận ly hơn. Còn có......” Kỳ Dạ cúi đầu, thật sự không dám nhìn ánh mắt của Loan Đậu Đậu, ánh mắt cô nhìn cậu như đang cầu cứu nhưng cậu lại phá đi tia hi vọng cuối cùng của cô.
“Còn có......Gì?” Loan Đậu Đậu mím môi, nước mắt trực rơi, chỉ là từ từ rơi. Ánh mắt nhìn chằm chằm cậu, quai hàm căng lên như nuốt một cái bánh bao lớn.
“Một triệu tệ là ông nội cho cô để cô rời khỏi anh trai!” Kỳ Dạ ngẩng đầu độc ác mở miệng, nhận thấy tay Loan Đậu Đậu run rẩy, lòng thật đau, hận không thể giết chính mình.
Cuối cùng cậu đã làm gì. Cô quan tâm cậu, chăm sóc cậu, đem niềm vui đến cho cậu, giới thiệu Thẩm Nghịch cho cậu, một cô gái đơn thuần như vậy mà cậu đã làm gì với cô?
Nếu như có thể quay ngược thời gian, ông nội có muốn giết cậu thì cậu cũng sẽ không làm chuyện tổn thương Loan Đậu Đậu như vậy.
Trong nháy mắt, Loan Đậu Đậu rút tay về giống như đụng phải rắn độc, ánh mắt sợ hãi nhìn bọn họ, ánh mắt trở nên ảm đạm, xa lạ, không thể tin tưởng. Hờ hững nhìn bọn họ giống như cô chưa từng gặp bọn họ.
Nước mắt như muốn rơi xuống cô lại cường ngạnh ngăn lại không cho phép rơi xuống, dùng sức cắn môi dưới đến nỗi trong miệng toàn mùi máu........
Đồng Thoại ngẩn người, mất hồn nói: “Hỏng bét.......”
Khuôn mặt anh tuấn của Thạch Lãng lạnh lùng nói: “Cô có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551189/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.