“Nói đi.” Thạch Thương Ly lạnh lùng nói, đôi mắt sắc bén như đang cảnh cáo bọn họ, không nay không thành thật hai người sẽ chết.
Loan Đậu Đậu nhìn Kỳ Dạ, Kỳ Dạ nhìn Loan Đậu Đậu, hai người đều không nói gì.
Thạch Thương Ly hơi nhíu mày, khẽ thoáng qua một chút không vui.
Loan Đậu Đậu nuốt nước miếng, yếu ớt hỏi: “Xin hỏi, anh muốn em nói gì?”
“Loan Đậu Đậu!”
Loan Đậu Đậu nắm vành tai, bộ dáng thật đáng thương, nhỏ giọng lầm bầm: “Thật sự không biết phải nói gì”
Thạch Thương Ly tức giận nhìn cô, ánh mắt chuyển sang Kỳ Dạ, ánh mắt lạnh lùng khiến Kỳ Dạ không khỏi run sợ, đứng cạnh ghế salon còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy giọng nói của Thạch Thương Ly phiêu đãng trong không gian: ‘Vật nhỏ, nhắm mắt lại. Mặc kệ em nghe thấy tiếng động gì cũng không cho phép mở mắt!”
“A!” Loan Đậu Đậu chưa từng nghe lời như vậy, lập tức nhắm mắt, cắn môi dưới không nói lời nào!
Kỳ Dạ không nhìn được khẽ rùng mình, thấy bóng đen càng ngày càng gần, hàm răng va chạm vào nhau, giọng nói run rẩy: “Anh, em là em trai anh........”
“Ừ, anh biết rõ.” Thạch Thương Ly gật đầu, bẻ ngón tay, phát ra âm thanh kẽo kẹt, sau đó là ầm ầm các loại âm thanh cùng với tiếng kêu la của Kỳ Dạ........
Vốn dĩ Loan Đậu Đậu muốn mở mắt xem có chuyện gì nhưng lại bị Thạch Thương Ly trừng mắt sợ phát run, lập tức nhắm mắt, chết cũng không mở mắt.
Mười phút sau.......
Tiếng động dừng lại, chỉ nghe thấy Kỳ Dạ nức nở rồi sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551175/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.