Loan Đậu Đậu tranh thủ lúc hắn ta rảnh rỗi kiếm việc nhẹ cho hắn ta làm, sau đó lấy từ tủ lạnh ra một củ tỏi ném cho hắn ta: “Bóc tỏi!” 
Nụ cười của Thạch Lãng lập tức biến mất, tội nghiệp nói: “Anh không biết.......” 
“Không biết không thể học à? Anh gặp qua ai suốt ngày nấu cơm cho ăn như vậy chưa? Về sau muốn ăn cơm nhất định phải giúp một tay!” Loan Đậu Đậu tức giận quát. 
Thạch Lãng ôm tỏi không phục rầm rì: “Tại sao Thạch Thương Ly không đến giúp?” 
Loan Đậu Đậu không quay đầu lại nhưng cơ thể cứng ngắc, một lúc sau mới nói: “Hoặc là bóc tỏi hoặc là cút đi!” Sau đó tiếp tục nấu đồ ăn....... 
Thạch Lãng nhìn chằm chằm cô, sao Đậu xanh nhỏ lại nói sang chuyện khác rồi! Mẹ kiếp, thông minh đột xuất sao? Hay là cô đã xảy ra chuyện gì? Không giống lắm! Thạch Thương Ly vẫn ngồi trên ghế salon đọc báo, không có gì khác biệt! Nhưng cô hung dữ với hắn ta, đối xử rất khác biêt! Đứng bên cạnh thùng rác, ngón tay cầm củ tỏi, nhìn thật lâu lẩm bẩm: “Thì ra đây là tỏi? Anh còn tưởng là thủy tiên!” 
Cái muỗng trong tay Loan Đậu Đậu run lên, thiếu chút nữa rớt xuống. Mẹ kiếp thật là ngu ngốc, tỏi cùng thủy tiên cũng không phân biệt được! Sâu gạo, sâu gạo, rõ rành là sâu gạo! 
Ánh mắt liếc Thạch Lãng đang ngồi chồm hổm bóc tỏi! Không tệ, không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy! Bọ Hung tương đối nghe lời, là một đứa trẻ ngoan! Phân Ruồi nhất định là đứa bé làm cho mẹ suốt ngày phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551156/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.