Loan Đậu Đậu ngồi đến nỗi hai chân tê dại, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cánh cửa vẫn đang đóng chặt không có chút động tĩnh nào. Nhiệt độ buổi tối cực kỳ lạnh khiến cô không khỏi rùng mình một cái. Niềm hy vọng tan biến, do dự thật lâu quyết định tắt đèn, đốt nến, nhạc chúc mừng sinh nhật vang lên đầy thê lương trong không gian yên tĩnh giống như linh hồn phiêu bạt!
“Thạch đại nhân, sinh nhật vui vẻ!”
Giọng nói khàn khàn, không thổi tắt nến cũng không cắt bánh ngọt mà trực tiếp cầm bánh cắn tửng miếng từng miếng. Hương vị ngọt ngào của bơ lan tỏa trong miệng.
“Cái gì mà bánh ngon nhất cửa hàng, bánh ngọt khó ăn thế này! Hại mình uổng phí nhiều tiền như vậy, bây giờ còn không có người ăn cùng!”
Nản lòng nản chí lẩm bẩm một câu, tay cầm bánh ngọt đưa lên miệng. Không để ý khắp mặt dính đầy bơ. Ánh nến yếu ớt chiếu vào khuôn mặt cô, đầu tóc rối bời cùng sắc mặt quỷ dị giống như linh hồn xuất hiện lúc nửa đêm, thật đáng sợ!
Tiếng nhạc vẫn còn không ngừng kêu, ánh đèn dần dần tắt, toàn bộ không gian chìm vào bóng tối, không có gió, không có ánh sáng, thời gian từ từ trôi qua không ngừng.
“Phân Ruồi, không đợi tôi về thì thôi ai thèm chứ!”
Khi Thạch Lãng mở cửa thì sợ hết hồn, gào khóc thảm thiết: “Đậu xanh nhỏ em làm sao vậy? Đừng dọa anh Lãng!”
Loan Đậu Đậu nhíu mày, theo bản năng xoa xoa chân mày, mở mắt thấy Thạch Lãng, lẩm bẩm: “Sáng sớm anh làm ầm ĩ cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551140/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.