Thật không nghĩ tới Phân Ruồi lại vứt cô đến đây, mẹ kiếp ở đây so với nghỉ việc còn tệ hơn!
“Không được cưng chiều nữa sao?” Cô nàng bát quái uốn éo cái mông đi đến trước mặt cô, ôm bả vai cô cười nói: “Hài lòng được rồi, cô là người được cưng chiều với kỷ lục guinness! Hơn nữa ngành của chúng tôi không tốt, không cần làm việc, mỗi tháng vẫn lĩnh lương, không cần buồn. Nao là quản lý của tổ sáng tạo, đam mê nhất là trò chơi, tốt nhất cô không nên quấy rầy lúc hắn đang chơi trò chơi nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Đó là Nam Tuấn Nam, rất thích trang điểm, về sau muốn trang điểm có thể tới tìm hắn.”
Loan Đậu Đậu khóc không ra nước mắt: “Tôi với tổng giám đốc không có quan hệ gì! Tôi chỉ thích khiêu chiến trong khi làm việc!” Lần này là khiêu chiến “Ăn uống để chết” sao?.......
Cô nàng bát quái nhìn đồng hồ nhíu mày: ‘Đến thời gian ăn cơm rồi, tôi đưa cô đi ăn nhưng hôm nay cô mời khách!”
......Vì sao cô phải mời khách? Tôi nghèo hơn cô đấy!
Căn tin của công ty chia làm hai phần, một là dành cho quản lý không gian cấp năm sao! Phần còn lại chính là dành cho nhân viên bình thường, nhiều người. Lúc trước mặc dù Loan Đậu Đậu chỉ là thư ký nhưng bởi vì ở bên cạnh tổng giám đốc nên có thể vào phòng dành cho quản lý ăn,hiện tại cô chỉ là một nhân viên của tổ sáng tạo!
Loan Đậu Đậu không thể nuốt trôi cơm sườn lượn rán, đáy lòng buồn phiền, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551121/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.