Giống như có người ôm lấy cô từ trên ghế sa lon, Loan Đậu Đậu khẽ híp mắt, gương mặt này rất quen thuộc, là ai vậy?
“Anh không thể đưa cô ấy đi.” Tô Triệt lau máu bầm trên khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện.
Thạch Thương Ly ôm người nào đó còn đang mơ hồ, đứng tại cửa ra vào, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn Tô Triệt, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Cô ấy đã là người phụ nữ của tôi!”
Tô Triệt hoàn toàn sửng sốt, ánh mắt đờ đẫn nhìn Đậu Đậu bị mang đi, rốt cuộc không có hơi sức đuổi theo.
Cô ấy đã là người phụ nữ của tôi! Những lời này hoàn toàn giết chết dũng khí của Tô Triệt.
Loan Đậu Đậu chỉ cảm thấy cơ thể được đặt lên chiếc giường lớn mềm mại rất thoải mái, giọng rầm rì: “Tô Triệt, anh không chủ động, em cũng không cần anh.......”
Ngón tay Thạch Thương Ly đang cởi nút áo cho cô chợt cứng lại, ánh mắt lạnh lẽo khẽ liếc nhìn khuôn mặt cô, từ môi mỏng khẽ thoát ra lời nói: “Câm miệng.”
Loan Đậu Đậu chợt ngồi thẳng dậy, ánh mắt vô cùng rõ ràng nhìn hắn, nháy mắt một cái đôi tay che trước ngực, thà chết chứ không chịu khuất phục: “Không được cởi quần áo của tôi, tôi không muốn bị ăn!”
Trán Thạch Thương Ly tối sầm.......
“Hả? Đây không phải Thạch đại nhân sao?” Loan Đậu Đậu nghiêng đầu nhìn hắn, ngón tay chọc chọc khuôn mặt hắn, chậm rãi đến gần hắn, thần thần bí bí.
Thạch Thương Ly khẽ nhíu mày, không xác định được là cô say thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doi-bung-tho-trang-mo-cua-di/551117/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.