Chương trước
Chương sau
Không cần Đậu Đậu đi qua, Thạch Thương Ly cầm áo sơ mi, cởi trần từng bước một tới gần.
Đôi mắt tĩnh mịch làm cho Loan Đậu Đậu không biết hắn đang nghĩ gì, chẵng lẽ muốn XXOO? Cảnh này rất quen thuộc,lần trước chính là ở nhà hắn.......
Nhưng lần này không giống vậy, cô quyết định muốn quay lại với Tô Triệt, sao có thể phản bội Tô Triệt chứ? Hai mươi hai năm gìn giữ không phải là đợi Tô Triệt sao?
Cô quyết định cự tuyệt cơ thể tổng giám đốc, nắm tay lại thành nắm đấm nhỏ, hít một hơi thật sâu: “Tổng.......”
Lời còn chưa nói hết Thạch Thương Ly đã nhét áo sơ mi trên đầu cô, che kín đầu cùng khuôn mặt cô. Giọng nói lạnh lùng vang lên: “Đi giặt quần áo.” Xoay người đến bàn ăn mở máy tính tiếp tục làm việc.
Hả.......
Loan Đậu Đậu ngây ngốc. Thì ra không phải cô làm thư ký mà là làm giúp việc, bây giờ không chỉ có gra trải giường, áo sơ mi cũng phải giặt. Trong lòng tràn đầy khó chịu nhưng vẫn cầm áo sơ mi đi vào phòng tắm giặt, ai bảo anh là chủ nợ, tôi là con nợ!
Thạch Thương Ly không ngừng gõ bàn phím, ánh mắt lại liếc qua phòng tắm nhìn Đậu Đậu nghiêm túc ngồi giặt quần áo. Trong đầu thoáng hiện ra lời nói của trợ lý, tổng công ty ở Pháp gọi Tô Triệt về làm giám đốc.
Báo cáo này được đưa ra chiều hôm qua! Nếu như hắn không đưa cô ấy đi cùng, có lẽ bây giờ cô ấy đã biết tin tức này rồi.
Ánh mắt nhìn về chiếc dây trên cổ tay, thật ra đây không phải phong cách của hắn cũng như Loan Đậu Đậu không phải khẩu vị mà hắn thích nhưng tại sao hắn lại không muốn cho cô và Tô Triệt ở chung một chỗ? Hắn biết rõ trong lòng Tô Triệt chỉ có Loan Đậu Đậu, cũng biết trong lòng cô gái ngu ngốc kia cóh hắn nhưng chỉ là không muốn thấy bọn họ ở chung một chỗ.
Một lúc lâu sau khóe miệng hắn nở nụ cười tà mị, bất đắc dĩ dừng động tác lắc đầu. Hắn thật là rảnh rỗi.
Lúc phân chia địa bàn ngủ thì không cần phiên Loan Đậu Đậu lo lắng, bởi vì Thạch Thương Ly muốn thức trắng đêm làm việc cho nên chiếc giường ấm áp rộng lớn dành cho Loan Đậu Đậu. Một mình cô chiếm hai phần ba giường nằm ngủ cực kỳ ngọt ngào.
Làm việc đến ba giờ, Thạch Thương Ly mệt mỏi xoa bóp bả vai, ánh mắt khẽ quét về phía Loan Đậu Đậu phát ra tiếng ngáy, chăn bị đá xuống đất, người cũng sắp rớt xuống. Bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ nhàng ôm cô để ở giữa giường, nhặt chăn lên đắp cho cô. Một mình đi tới trước cửa sổ thủy tinh, đầu ngón tay lóe lên ánh lửa hồng, khói xanh lượn lờ.
Loan Đậu Đậu căn bản không chung một thế giới với hắn, trong lúc nhất thời bị ánh mắt cô hấp dẫn là bình thường, huống hồ.......bây giờ và trước kia quả thực cô thay đổi rất nhiều.
Sáng sớm hôm sau, Loan Đậu Đậu thấy tổng giám đốc cả đêm không ngủ nhưng tinh thần phấn chấn, không khỏi cảm thán, đàn ông thể lực thật tốt,khó trách cả đêm bảy lần cũng không có vấn đề gì! Sau khi ăn sáng, bởi vì hiệu suất công việc của Thạch Thương Ly rất cao, giải quyết một buổi chiều,xế chiều hôm nay có thể bay về.
Xuống máy bay Loan Đậu Đậu vẫn lo bị chiếm đoạt lắc tay,cái gì cũng không kịp nói liền bị tổng giám đốc đuổi về nhà.
Lúc Loan Đậu Đậu thu dọn đồ đạc chợt phát hiện trong túi có đồ gì đó, móc ra nhìn, trời đất! Khối ngọc Phỉ Thúy mà cô thích tại sao lại xuất hiện trong túi cô.
Chẳng lẽ thượng đế tỉnh lại rồi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.