Chương trước
Chương sau
Do mấy tháng trước, buổi họp báo của kim cương ‘hồn’ xảy ra trộm cắp, giờ đây bộ phận an ninh nghiêm chỉnh đợi lệnh, buổi họp báo lần này tuyệt không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào!

Vì vậy, lần này kim cương ‘hồn’ đặc biệt cẩn thận, chẳng những mời hơn nghìn công an ấp núp, còn kinh động tới cả cảnh sát, yêu cầu cảnh sát phái nhân lực tới trợ giúp.

Bữa tiệc hoa lệ chính thức mở màn.

Hắc Diêm Tước nhận lời mời của Hà công tử, xuất hiện trong buổi họp báo tối nay. Vốn định nhã nhặn từ chối, gần đây anh cũng chẳng có tâm trạng tham gia mấy cái tiệc tùng kiểu này. Tóm lại, toàn bộ cảm xúc bị rối loạn, hết thảy là do cái con thỏ nhỏ họ Thẩm kia.

Mỹ Nhi khoác tay Hắc Diêm Tước, chậm rãi bước trên tấm thảm màu đỏ tiến vào hội trường, Hắc Diêm Tước vĩnh viễn là ánh hào quang chói lọi trong mắt người khác, sơ mi sẫm màu, một bộ tây trang thời thượng màu trắng, tóc ngắn cực kỳ phong cách, làn da trên cổ màu đồng tràn đầy khí khái phái nam cương dương, đôi mắt đen láy nhấp nháy, một đôi giày da thương hiệu nổi tiếng tới từ Italy sáng bóng, toàn thân, lúc này đây đều tỏa ra sự lạnh lùng vô tận, làm cho người ta muốn thân cận nhưng lại không dám, phải lùi bước nhẫn nhịn đi.

Mỹ Nhi khoác tay anh, trang phục tối nay rất đầu tư, quần dài màu sâm banh, có cảm giác ung dung uyển chuyển, xuất chúng như một vị tiểu thư khuê các. Người mẫu số một, cho dù đi đâu cũng trở thành tâm điểm cho người khác.

Thật là một đôi kim đồng ngọc nữ, nhìn họ vào vị trí, giống y vừa như bước từ trong tranh ra.

Nhất là Hắc Diêm Tước, bữa tiệc lần trước, anh còn ngồi xe lăn tới, nhưng nay, một đôi chân thon dài nện những bước chân ưu nhã, không nghi ngờ gì là đã thu hút sự chú ý của toàn thể phái nữ. Dĩ nhiên, những tin đồn về anh, chẳng cần mất công cũng đã tự bay biến hết.

“Tước, buổi họp báo tối nay của kim cương ‘hồn’ xem ra là rất được chú trọng, sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn như lần trước chứ? Giờ nhớ lại, thật sự vẫn còn cảm thấy sợ hãi!”

Giọng nói của Mỹ Nhi chợt xen vào dòng suy nghĩ của Hắc Diêm Tước, khiến anh không khỏi nhăn mày, đáp qua loa một tiếng, ngay sau đó đưa Mỹ Nhi tới góc hội trường uống rượu.

“Tước? Chúng mình nhảy một điệu nhé anh?” Mỹ Nhi có chút tâm tư cần thận dò hỏi, trên hội trường đều là những nhân vật quan lại quyền quý, không có tiền cũng có quyền. Cô ta vội vội vàng vàng muốn dùng thân phận bạn gái của Hắc Diêm Tước để rêu rao, dường như làm vậy thì có thể mang tới chút ít an ủi cho cô ta.

Đã rất lâu rồi Tước không tìm tới cô ta, cô ta cứ tưởng rằng anh đã chết trong vụ nổ, không nghĩ tới anh lại đột nhiên xuất hiện trước mặt truyền thông đại chúng, tuyên bố gả người đàn bà Tường Vi kia cho hoàng tử Saudi, thì ra Tường Vi được anh nhận nuôi! Có điều, tất cả những điều này đều đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là anh đã mời cô ta đi tham dự dạ tiệc này, hơn nữa dùng thân phận bạn gái anh, chuyện này thiếu chút nữa đã làm cho cô ta nhảy cẫng lên hoan hô!

“Uhm, không muốn nhảy!” Anh cau mày.

“Vậy em đi lấy ly rượu tới, chúng ta ra ban công ngồi thưởng thức.” Mỹ Nhi chỉ vào ban công sau lưng, dịu dàng nói với Hắc Diêm Tước, đợi khi anh đồng ý, bèn nâng bước chân xinh đẹp, đi về phía người phục vụ đang bưng khay rượu.

Hắc Diêm Tước xoay người, moi một điếu thuốc lá trong túi ra, một mình đi tới ban công, hơi ngắn hơi dài hút, đôi lông mày trước sau không cách nào dãn ra, Thẩm Tường Vi, Thẩm Tường Vi, anh lẩm bẩm mấy lần liên tiếp, một giây tiếp theo sẽ không nhịn được mà vác người phụ nữ kia lên rồi đét mông một trận!

Ngoài hội trường, một chiếc xe hơi cao cấp phiên bản dài thần bí dừng ở cửa, có mấy chiếc xe màu đen chở hộ vệ, vây quanh chiếc xe hơi cao cấp.

Sau khi chắn chắn rằng không có bất kỳ kẻ nào có hành tung khả nghi chung quanh, một đôi giày da nhỏ xinh màu trắng, ngay sau đó, một cậu nhóc mặc bộ vét trắng phiên bản nhỏ bước xuống từ trên xe.

“Mẹ, xuống xe nhanh lên!”

Chưa kịp chờ giọng nói non nớt ấy truyền vào tai Tường Vi, cô đã bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nhìn cái đầu bỗng chốc trở nên bóng loáng tỷ mỷ của đứa nhỏ, trong mắt nó lóe ra tia sáng chói lóa của sự hưng phấn, vẻ mặt như ánh mặt trời làm người ta chói mắt trong nửa giây, thật là một đứa nhỏ đẹp trai, giống hệt như một nhà quý tộc nhỏ, một thân màu trắng tinh khiết, làm cho người ta không nhịn được mà muốn thanh lọc không khí để bảo vệ sự trong trẻo của cậu bé, thằng nhóc này thực sự làm cho người ta có loại kích động muốn cắn nó một cái.

“Vương tử điện hạ, chúng ta tới nơi rồi!”

Tường Vi mìm cười quay đầu nói với người đàn ông trong xe, sau đó xoay người nhìn đứa nhỏ đang là hưng phấn, không thể làm gì khác hơn là nhanh chóng xuống xe, bất đắc dĩ khẽ quát: “Tiểu Trạch, không được chạy lung tung đâu, mẹ đến ngay đây!”

Cu cậu vừa nghe Tường Vi gọi mình từ phía sau, vội vàng quay đầu lại, đưa mắt nhìn người phụ nữ vừa bước xuống khỏi chiếc xe cao cấp, một thân trang phục Ả-rập truyền thống, sợi tơ trắng nõn, thắt lưng sáng long lanh những đã quý, uốn thành một đường cong xoắn ốc, kéo dài tới chân, trên đầu đeo một chiếc khăn lụa màu trắng che mặt, chỉ lộ ra cái trán bóng loáng mịn màng, giữa trán vẽ một giọt lệ, một bộ trang phục Ả-rập cho nữ, trong cả tháng này, cậu đã quen thấy mẹ mình mặc đồ Ả-rập.

“Mẹ, mẹ, mẹ đưa con vào thật sao?” Tiểu Trạch hưng phấn chạy bình bịch về phía Tường Vi, hếch khuôn mặt nho nhỏ, đôi mắt ngây thơ vô tội mở lớn, bĩu môi nói: “Con thấy rất căng thẳng!”

Tường Vi cúi người, dịu dàng dùng một tay bế lấy cả người cậu bé, không khỏi cau mày: “Bảo bối ngoan, có phải là con hơi bị béo rồi không?”

“Hì hì, mẹ cũng thấy thế sao? Hôm qua sư phụ mới càm ràm con rồi, nói rằng người đàn ông nên keep thể hình của mình thì mới có thể cua được MM (chắc là gái, mình đoán vậy, trong con vert để là MM),mẹ, keep nghĩa là sao?” Theo thói quen suy tư, đứa trẻ cau mày nghiêm túc hỏi.

Thở dài một tiếng thật khẽ, Tường Vi bắt đầu thấy tê dại với ‘Thầy con nói’ của Tiểu Trạch, cô thật sự lo lắng, nếu cứ tiếp tục như này, sớm muộn gì Tiểu Trạch cũng sẽ có tính tình du côn y như Tưởng Diệp, suốt ngày thích tán gái, sống phóng túng!

“Bình thường mẹ dạy con mấy từ tiếng Anh, con không nhớ được, vậy mà thầy con vừa nói, con đã khắc sâu thế, này, con nói xem có phải là con đáng bị đánh PP (mông) không hả?” cưng chiều nhéo chặt mũi cậu bé, Tường Vi tiếp tục cười nói, “Thầy con nói là con phải giữ gìn hình thể của mình, nếu không lúc con lớn rồi sẽ không có phụ nữ thích con.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.