Chương trước
Chương sau
Giống như cô bé lọ lem, cho dù bị mẹ kế và các chị ngược đãi, vẫn thiện lương hồn nhiên như thiên thần, người như thế có tồn tại trên đời này sao? Dĩ nhiên, Tường Vi chính là một trường hợp hy hữu, nhưng hình như cô không được may mắn như cô bé lọ lem, bởi cô không gặp được hoàng tử như cô bé lọ lem, mà gặp phải ác ma…

Ở nơi này gió biển thốc lên từng cơn lạnh lẽo trong đêm, trên du thuyền ‘Vương hậu Mary số hai’ là một khung cảnh hoạt sắc sinh hương, ngập trong vàng son!

Trong hành lang tầng sáu của du thuyền, những căn phòng giống như trong khách sạn, một cô gái trùm đầu cõng một bóng người màu vàng, đi lại vội vã trong hành lang.

“Ôi! Chị Rhonna, chị nói lại đi tóm lại là phòng nào?”

“Số 606! Mai Linh, khách hàng này rất quan trọng, không cần biết cô dùng cách nào, nhất định phải phục vụ ngài ấy cho tốt!”

“Em hiểu, chị đã đồng ý sẽ cho em gấp đôi số tiền, đừng nuốt lời nhé!” Mai Linh nắm chặt di động trong tay, cõng Tường Vi đã hôn mê, vẻ mặt đắc ý vì đã thực hiện được ý đồ.

“Biết rồi, nói nhiều thế! Em cứ phục vụ khách hàng cho tốt đi!” Ronna nhanh chóng cúp máy.

Mai Linh lúc này mới hài lòng cúp máy, quay đầu lại nhìn Tường Vi đang bất tỉnh sau lưng, khóe miệng nhếch lên nụ cười âm lãnh: “Tôi nói rồi, tôi sẽ không tha cho cô! Tối nay chỉ là bắt đầu thôi!”

Tường Vi nằm trên lưng Mai Linh, trên mặt ửng hồng khác thường, “Ưhm…” Cô rũ đầu rên rỉ, trong đầu óc toàn là sương mù mênh mang, cảm nhận mình đang ở trong một thế giới tăm tối, không ngừng đung đưa, lờ mờ nghe thấy chút âm thanh rồi lại cảm giác âm thanh kia đang ở ngay bên cạnh.

Mai Linh nghe thấy Tường Vi rên rỉ, hơi dừng lại, cứ tưởng cô đã tỉnh, qua một lúc thấy Tường Vi không có động tĩnh, liền tiếp tục đi tới phòng 606 đã được chỉ định.

Cửa không khóa, hiển nhiên là Rhonna đã sắp xếp tốt.

Mai Linh mang Tường Vi vào trong phòng, lưu loát đóng cửa lại, mở đèn, đi tới bên giường lớn, nghiêng người một cái, hất Tường Vi lên trên giường, động tác cực kỳ thô lỗ.

“Ừ…” Tường Vi bị va chạm mạnh, ý thức hơi tỉnh táo lại.

Mai Linh kéo tay chân Tường Vi, lôi dây thừng đã chuần bị từ trước từ trong túi áo ra, nhân lúc Tường Vi còn chưa tỉnh táo hẳn lại, nhanh chóng trói tứ chi Tường Vi vào bốn góc giường.

Động tác của cô ta vô cùng mạnh, lôi kéo vết thương chưa khỏi hẳn của Tường Vi, cơ thể đau đớn ép buộc Tường Vi phải mở mắt ___

Đét!

Khuôn mặt chịu một cái tát, làm cho hốc mắt cô mơ hồ chảy nước, còn chưa nhìn rõ người đã quất mình, đã nghe thấy giọng Mai Linh tức giận ngay bên tai___

“Đồ điếm. Dám tìm bà cô xấu xí kia tới quất tao? Tao nhịn mày đủ lâu rồi!” Nét mặt Mai Linh đột nhiên trở nên rất đáng sợ.

Tường Vi đã tỉnh lại, trợn to đôi mắt, khuôn mặt dính một ít vết máu của Mai Linh vặn vẹo dữ tợn, cô hơi khàn giọng sợ hãi quát lên, “Mai Linh?! Cô ở đây làm gì?”

Cô dùng dằng tứ chi, thấy cả người vô lực! Cô vẫn nhớ mình đang ở buổi trình diễn, đang bước đi thì cô đột nhiên hôn mê, tỉnh lại thì đã thấy mình ở đây, cô nhớ là Mai Linh đã cho cô uống sữa tươi…

“Cô hãm hại tôi!” Tường Vi nắm chặt quả đấm, trợn to mắt!

“Sao? Giờ mới biết? Hừ, đúng là con đàn bà dại dột lại ngu xuẩn!” Mai Linh cao ngạo nhếch khóe miệng, moi thuốc lá trong túi ra, châm lửa, ngồi bên giường nhìn bộ dáng bị trói gô và giãy dụa của Tường Vi, cô ta chợt cười lớn!

“Thì ra tối nay…. Tất cả là âm mưu của cô! Uổng cho tôi còn nể tình bác Hắc muốn bồi thường một chút cho cô! Cô vốn chẳng cần!”

Tường Vi nổi giận quát lên, lòng cô đau nhói, tại sao mọi người đều muốn lợi dụng sự mềm lòng của cô? Hơi một tý là dùng chỗ yếu để uy hiếp cô?

Cô mình đã thế, Mai Linh cũng thế, Tước cũng vậy!

Cô cười lạnh lẽo bi thương, hít sâu một cái, cô tỉnh táo lại rất nhanh, nói một cách nghiêm túc với Mai Linh: “Mai Linh, tốt nhất là cô thả tôi ra, nếu không tôi sẽ nói với cô tôi, cô quên khuôn mặt cô bị sưng húp lên bằng cách nào rồi đấy nhỉ! Còn nữa, ly sữa kia cô cho cái gì vào?”

“Ha ha ha! Sao tao phải sợ mày? Tao phạm pháp à? Tao cóc cần biết bà cô giết người không đền mạng của mày! Tao cho mày biết, ngay cả ngày hôm qua tao vì chứng minh trong sạch mà dập đầu tới hỏng cả trán, đều do mày ban tặng cả, mày nói xem, tao có thể nào không hận mày tới nghiến răng nghiến lợi không!”

“Nếu cô hận tôi, cũng dễ hiểu! Đâu cần làm mấy việc sau lưng tôi như thế này! Chẳng lẽ, thật là cô đã phá nhà kính sao?”

Tường Vi căng thẳng, bộ dạng bây giờ của Mai Linh có vẻ cực kỳ nguy hiểm, trong đầu cô nhanh chóng nghĩ cách thoát thân, nhưng lại phát hiện ra rằng, mình không thể tập trung tinh thần được, ngược lại có một luồng khí nóng bắt đầu lan tỏa nhanh chóng khắp cơ thể!

Đét!

Mai Linh một lần nữa hung hăng quăng một cái tát! Khuôn mặt Tường Vi sưng đỏ lên!

“Nói đến chuyện này tao lại thấy hận! Chuyện nhà kính vốn không phải do tao làm, sao mày cứ nghi cho tao! Hừ, tao mới không thèm làm chuyện đó! Tóm lại, tối nay cục trưởng cục thị chính đại nhân sẽ tới, chậm rãi hưởng dụng mày… Ha ha ha, cục trưởng đại nhân không chỉ cơ thể béo đầy mà còn vô cùng thích chơi S –M (Khổ dâm),nghe nói tuần trước có một người mẫu nhỏ bị đánh gãy một chân…” Mai Linh cười toe toét, vuốt ve khuôn mặt trơn mềm trắng trẻo của Tường Vi, “Chậc, gương mặt yêu tinh cỡ nào a, tao thật muốn biết đêm nay cục trưởng đại nhân sẽ tàn phá đóa tường vi này ra sao!”

“Cô…” Tường Vi hít một ngụm khí lạnh, ngón tay trắng bệch ra, “Mai Linh, tôi cảnh cáo cô… cô biết hậu quả rồi đấy, đừng có điên!”

Tường Vi bắt đầu vặn vẹo cơ thể, lại phát hiện trong cơ thể mình có một ngọn lửa càng lúc càng lớn, “Chết tiệt, rốt cục cô đã cho tôi uống cái gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.