Hiển nhiên là, vị nhân huynh này luôn quên mất mình chính là kẻ không có lương tâm nhất ấy.
“Ba tháng? Hừ, chân của tôi khỏi hẳn thì mới tính!” Anh chống chọi cơn hônmê ập tới, nghiến răng nghiến lợi nói, “Đừng có quên, tôi mà chết, mộtxu cô cũng chẳng lấy được!”
Anh nhớ đến ba lời hứa mà năm nămtrước đã bắt cô lập, đến nay, chỉ còn lại thương cảm mà thôi. anh sâusắc không chịu hiểu rằng, ba lời hứa ấy đã chẳng thể khống chế được cônữa rồi, cô không còn là Tường Vi hèn nhát đó nữa, từ sau khi toàn thâncô trương phình lên vì gai đâm, cô đã thoát khỏi sự khống chế của anh,điều này đáng chết làm anh thấy ảo não!
“Ai, tin rằng chân củaanh nhất định sẽ khỏi, cũng giống như tối nay vậy, lúc anh rơi vào trong nước, lúc ấy chân không thể dùng được, biết đâu đã bắt đầu kích thíchtiềm thức ở hai chân anh đấy.” Cô mỉm cười nói, thấy anh giương mắt lênnhìn, vô lực giống như con cá đã chết, để mặc cho cô chà lau khắp trêndưới, Tường Vi liền không nhịn được hì hì một cái, cười mỉa ra ngoài.
Lần này thì anh không thể làm gì được, rõ ràng dựng râu trợn mắt với cô,giận đến muốn giơ cả hai chân lên, cái bộ dáng không làm gì được này,chọc cô cười đến là vui vẻ.
“Im ngay! Đồ phụ nữ không tim khôngphổi, bây giờ cô đang cần 20 tỷ Đô – la, không phải là còn muốn cùng với cái thằng mặt trắng kia sao? Thế mà cô dám nhạo báng tôi, hả?” Anh ảonão giận dỗi, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doc-ac-tuyet-tinh/1940586/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.