Cha nuôi đã thúcgiục, nghe nói Hắc Diêm Tước thả tin tức ra bên ngoài, tháng sau sẽ tổchức hội đấu giá, nói là muốn bán ba vật thế chấp của nhà họ Thẩm, embiết chuyện này không? Rốt cuộc có phải là thật không?”
Tưởng Diệp cau mày hỏi, anh ta mơ hồ cảm thấy Tường Vi có tâm sự nặng nề.
Tường Vi gật gật đầu, trên vầng trán có vẻ u sầu không tan đi: “Là thật.”
“Tôi cũng không rõ lắm, Tưởng Diệp, tôi muốn hỏi….Tiểu Trạch có khỏe không?” Tường Vi lắc đầu đành chịu, bây giờ cô chỉ quan tâm chuyện của TiểuTrạch, những chuyện khác, tùy ông trời an bài đi.
“Tường Vi,đừng lo lắng, Tiểu Trạch rất ổn, tuy anh cảm thấy cha nuôi làm như vậy,đối với hai mẹ con em là rất không công bằng, nhưng mà…em cũng biết đấy, anh rất tôn kính ông ấy…” Tưởng Diệp thở dài một hơi, cha nuôi có ânvới hắn, hắn không thể nào phản bội cha nuôi.
“Ông ấy đã đáp ứng sẽ cho tôi hai tỷ Đô-la, nhiệm vụ này hơn hai tháng nữa là tôi có thểhoàn thành, tôi chỉ cầu được gặp Tiểu Trạch, Tưởng Diệp, cầu xin anh,anh giúp tôi được không?” Cô thật sự rất nhớ Tiểu Trạch, mấy ngày nay,cái loại cảm giác hít thở không thông kia lại đè ép cô đến gần như không thở nổi, cô thật nhớ những ngày đơn giản ở cùng một chỗ với Tiểu Trạch…..
“Tường Vi, em đừng vội, em cũng nói, còn có hơn hai tháng, em cũng biết là cha nuôi nhất định phải nhìn thấy số tiền kia thì mớibuông tay, nếu đã đợi lâu như vậy, đâu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doc-ac-tuyet-tinh/1940564/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.