🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
——Nhật ký Tường Vi ——

Dick nói, tôi muốn học cách mỉm cười, nếu thành công, vui vẻ, thì mỉm cười là một cách để bày tỏ niềm vui của mình, còn ở trong nghịch cảnh, mỉm cười là phương pháp chữa thương tốt nhất.

Mà tôi rất cần phương pháp trị liệu này, để chữa lành đau đớn trong lòng, như vậy, phải chăm chỉ luyện tập, nếu không, tôi sợ tôi mỉm cười không nổi.

Soi gương, luyện tập……

Đầu tiên, buông lỏng đôi môi, sau đó, rèn luyện khóe môi cho co dãn, cuối cùng, đem khóe miệng nâng lên, môi kéo lên, hơi lộ hai cái răng cửa, giữ vững mười giây, sau đó, khôi phục lại trạng thái ban đầu để thả lỏng.

Dick, đây là “mỉm cười”sao?

Nhưng đối với tôi mà nói, luyện tập mỉm cười, thật không dễ dàng, nhưng làm như vậy có thể quên mất một chút đau đớn trong lòng, vì vậy, tôi soi gương, tự nói với mình:

Thẩm Tường Vi, cố gắng lên!

——Nhật ký Tường Vi — —

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Ở ‘thịnh thế quốc tế’, nói chuyện cùng Dick một hồi lâu, thậm chí Dick còn dạy cô cách mỉm cười.

Tường Vi chưa từng cảm thấy mỉm cười lại dễ dàng như vậy, có người để tâm sự, cảm giác thật tốt!

Khi cô về nhà họ Hắc, thì trời đã tối. Cô từ Mạn Đà La trở lại thành Tường Vi bình thường, vẫn là đầu tóc rối, thậm chí cô không xác định được, rốt cuộc tiên sinh thấy gường mặt của cô chưa

Chỉ là, cô đoán, tiên sinh không thèm liếc cô một cái, là một người cao ngạo, làm sao mà để ý đến gương mặt cô?

Tường Vi không khỏi thở dài một tiếng, đối cái thân phận Thẩm Tường Vi này, cô không dám nói với Dick, cô hiểu ba chữ ‘Hắc Diêm Tước’ có uy lực cỡ nào, nếu để cho hắn biết được cô len lén đồng ý với Dick làm người đại diện cho ‘ny Thường’, nếu để cho hắn phát hiện, cô không biết hậu quả sẽ như thế nào!

Nhưng mà, sớm hay muộn, hắn cũng biết đến sự tồn tại của Mạn Đà La?

Huống chi đêm đó, hắn mạnh mẽ đoạt lấy cô, nếu sau này ‘Mạn Đà La’ gặp lại hắn, cô nên làm thế nào?

"Tường Vi, trời ơi, sao giờ này cô mới trở về? Tiên sinh rất muốn giết người đó!"

Người làm nữ nhìn thấy Tường Vi, không nói hai lời, vội vàng kéo cô đến chỗ Hắc Diêm Tước, vừa đi vừa vội vàng nói: "Tiên sinh đang rất giận dữ, lúc gọi cô, nhưng lại không thấy, Tường Vi, rốt cuộc cô đi đâu vậy?"

Trong lòng hoảng sợ, Tường Vi không biết nên trả lời câu hỏi của người làm nữ như thế nào, suy nghĩ rồi hỏi: "Lúc này, tiên sinh không phải đang dùng bữa tối sao? Vì sao lại gọi tôi?"

Cô nằm trên giường bệnh hai ngày, thật may là hành động bất tiện, tiên sinh ép cô lập lời thề, sau đó không có tìm cô.

Nhưng bây giờ nghe người làm nữ nói như vậy, tiên sinh đang giận dữ, trong lòng Tường Vi xuất hiện sự lo lắng mơ hồ, nhưng lời thề kia đã làm cô kinh hồn bạt vía!

"Cô không biết sao? Tiên sinh đã hạ lệnh, sau này cô là người làm nữ riêng của tiên sinh, lúc tiên sinh dùng cơm, cô không ở bên cạnh phục vụ, tiên sinh nổi giận là bình thường!" Đối với lửa giận của tiên sinh, trong lòng người làm nữ vẫn còn sợ hãi!

"Người làm nữ?" Tường Vi không hiểu, sự việc diễn ra quá nhanh, làm cô phản ứng không kịp.

Từ khi nào cô trở thành người làm nữ riêng của tiên sinh? Vì sao không có ai thông báo cho cô một tiếng?

Người làm nữ gật đầu một cái,"Đúng, tiên sinh đã từng nói, nhưng lúc đó cô còn nằm trên giường bệnh. Trời ơi, mới hai ngày, cô khỏi bệnh thì chạy ra ngoài, cũng khó trách, tiên sinh nổi giận là lẽ đương nhiên."

"Thật xin lỗi, thật sự là tôi không biết sự sắp xếp này của tiên sinh "

Trong lòng Tường Vi khẽ run, trời ạ, trở thành người làm nữ riêng cho hắn? Vậy thì sau này, số lần cô gặp hắn càng nhiều sao? Tâm tình không khỏi khẩn trương, cô âm thầm chửi mình, mới học được phải kiên cường mỉm cười, vừa mới nghe tiên sinh đang giận dữ, chân cô bắt đầu nhũn ra rồi !

"Tường Vi, cô đi nhanh một chút được không? Tính cách tiên sinh, không phải là cô không biết, đừng liên lụy đến chúng tôi, đặc biệt là thím Hắc, bà ấy nói rất nhiều lời tốt đẹp cho cô!"

Trong lời nói của người làm nữ có chút không kiên nhẫn cùng khinh bỉ, người nào mà không biết Tường Vi là người của tiên sinh!

Dựa vào thân thể để chiếm được lòng của tiên sinh, kết quả lại làm người hầu nữ? Hoàn toàn là giả bộ thanh cao, thật hoài nghi ánh mắt tiên sinh! (3T: Oa!!! Tới đây taz muốn nhảy zô chém cái con người làm này mấy nhát)

“Hả? Thím Hắc?" Trong mắt Tường Vi thoáng qua một tia kinh ngạc, vào cái đêm mưa to kia còn ra sức đánh cô, nhưng hôm nay lại nói giúp cô, rốt cuộc là có dụng ý gì?

Chỉ là, suy nghĩ một chút thì cô đã hiểu, ở trước mặt ông chủ mà cúi người, ở trước mặt người làm mà vênh mặt hất hàm sai khiến, không phải là thím Hắc sao?

"Đúng vậy, cô còn không nhanh lên!" Người làm nữ không nhịn được mà thúc giục.

Đi xuyên qua hành lang dài, rất nhanh, họ đi tới phòng ăn của tiên sinh, chân còn chưa bước vào cửa, thì nghe được một tiếng gầm lên giận dữ

"Đáng chết, một đám vô dụng, không tìm được Thẩm Tường Vi, toàn bộ đều bị đánh!"

Ngay sau đó, hắn ném chén đi, tạo ra âm thanh lớn, đủ để thấy lửa giận trong hắn có bao nhiêu.

Hít một ngụm khí lạnh, Tường Vi bị những lời này làm cho kinh hãi.

Cô không biết tiên sinh không tìm được cô, sẽ giận lây sang những người khác, nếu vậy, tội lỗi của cô rất lớn.

Cố gắng hít thật sâu, trong đầu là hình ảnh Dick dạy cô ‘mỉm cười’, mặc dù tóc che khuất nửa gương mặt của cô, nhưng cô nghĩ, chỉ cần không ‘mỉm cười’ ở đây, nhất định tiên sinh có thể cảm nhận được!

Vì vậy, khóe miệng Tường Vi khẽ cong lên, nét mặt ‘mỉm cười’, bước vào trong phòng ăn sang trọng, dịu dàng kêu:

"Tiên sinh, xin ngài bớt giận, tôi đã trở về."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.