Bao năm hắn ở trong giới kinh doanh lăn lộn chém giết, cảm giác sạch sẽ thuần túy nhất lâu rồi hắn không cảm nhận được. Cho đến khi hắn gặp Cảnh Hoài Hoài, cô gái mang trên mình cái khí chất mà hắn khao khát. Dung mạo rất đẹp đẽ, môi hồng, răng trắng, cằm khéo léo tinh xảo, lông mi thật dài huống như hai cái quạt, yên tĩnh buông xuống hai mắt, yên tĩnh đến mức người ta rung động. Khiến hắn liền ngay trong đêm không chỉ kêu người ném đi, trái lại còn đẩy trợ lý bên người của mình ra ngoài, làm tình với cô.
"Từ khi vừa bắt đầu, em hay dùng loại ánh mắt câu hồn này để nhìn tôi, chẳng lẽ em muốn ôn lại giấc mơ của tối hôm trước sao?" Lương Thần kéo Cảnh Hảo Hảo vào phòng rửa tay.
"Tôi nói rồi, lần đó chỉ là ngoài ý muốn, tôi không giống như anh có thể tùy tiện mà chạm vào phụ nữ như vậy!" Cảnh Hảo Hảo gỡ cánh tay đang bị anh nắm ra, xoay người định rời đi. Lại bị Lương Thần kéo lại đè lên tường, ánh mắt đánh giá trên dưới dáng người mềm mại xinh đẹp của cô. Sau đó, cúi đầu kề sát bên tai của cô, cố ý nói: "Yên tâm, nếu như không được tùy tiện chạm vào, thì tôi sẽ cẩn thận nghiêm túc mà chạm vào em."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.