Cô dùng sức nắm cái thìa, nhìn Lương Thần giật giật môi.
Lương Thần xoay người, vẫy vẫy tay với Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo đứng lên, vòng qua bàn ăn đi tới trước mặt anh.
Lương Thần vươn tay, kéo Cảnh Hảo Hảo vào trong lòng, để cho cô ngồi ở trên đùi của mình, sau đó nói: “Hảo Hảo, em hãy nghe anh nói, cả đời này của anh chỉ sẽ cưới một mình em, hơn nữa, cũng nhất định sẽ cưới em, việc này, là chuyện đàn ông cần đi suy tính, em không cần bận tâm.”
Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng gật gật đầu, dừng trong chốc lát, sau đó nói: “Lương Thần, em gả cho anh.”
“Mặc kệ ba mẹ anh đồng ý hay không, em đều gả cho anh.”
Cảnh Hảo Hảo hít sâu một hơi, nói ra chuyện mình suy nghĩ trong lúc nấu cơm: “Qua vài ngày nữa chính là sinh nhật của anh, ngày đó chúng ta đi lĩnh chứng, coi như là quà sinh nhật em tặng cho anh.”
“Em đã nghĩ xong rồi, sau khi chúng ta kết hôn, ba mẹ ngươi đồng ý ta, đó là tất cả đều vui vẻ, ba mẹ anh không chấp nhận em, lúc đó chúng ta ván đã đóng thuyền, gạo nấu thành cơm, cho dù họ tưới nước lạnh, cũng không thể biến cơm chín thành sống, huống chi, họ khẳng định sẽ không đập nồi dìm thuyền với chúng ta, đúng không?”
Lương Thần nghe được một chuỗi lời nói thật dài này của Cảnh Hảo Hảo, ôm Cảnh Hảo Hảo hôn môi của cô, nói: “Hảo Hảo của anh cũng thật thông minh.”
Cảnh Hảo Hảo cười khẽ vùi vào trong lòng Lương Thần, nói: “Lương Thần, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/553632/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.