Chương trước
Chương sau
Editor: May
Tám giờ tối, Cảnh Hảo Hảo tiêu hóa xong bữa tối, đang chuẩn bị nằm ở trên giường xem ti vi, ngủ thiếp đi, kết quả di động của cô lại truyền đến một âm thanh ting ting.
Cảnh Hảo Hảo vừa nhìn nghệ sĩ hài trên ti vi mím môi cười, vừa không chút để ý cầm lấy điện thoại di động.
Là Weibo gửi nhắc nhở mới tới, Cảnh Hảo Hảo nhấn vào, liền thấy được một tấm ảnh chụp.
Vẫn là về phong ba màu hồng phấn công ty giải trí TS như trước, lúc này đây ảnh chụp, trên mặt hai người vẫn đánh Mosaic, nhưng ảnh chụp cũng lộ ra toàn bộ cổ của người phụ nữ.
Nhìn từ ảnh chụp, xương cốt của người phụ nữ này rất tinh tế, bộ dáng xương quai xanh đặc biệt xinh đẹp, phía trên phủ kín vết hôn xanh tím, thoạt nhìn ái muội mà lại kiều diễm.
Trên cổ cô ta, đeo một chui dây chuyện tinh tế, càng kéo dài nhỏ cổ của cô ta.
Chui dây chuyền kia, Cảnh Hảo Hảo cũng không thể quen thuộc hơn, bởi vì, hai năm trước, lúc Thẩm Lương Niên mang theo cô đi dạo phố, đã mua cho cô một cái giống y như đúc.
Sau lại, trùng hợp lúc cô và Phương Lộ đi dạo phố, đúng lúc gặp phải Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, lúc đó, cô đã muốn theo Lương Thần, trả dây chuyền kia lại cho Thẩm Lương Niên.
Dây chuyền kia, là một kiểu loại dễ bán, trên thế giới này người mua ngàn vạn.
Nhưng nội y, khách sạn Tứ Quý, chui dây chuyền, rất nhiều trùng hợp, làm cho trong nháy mắt này, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo hiểu được, đây có lẽ hoàn toàn không phải trùng hợp, trực giác của cô vẫn luôn đúng, chỉ là cô lừa mình dối người không muốn nhận.
Cô thích cuộc sống tự do như vậy, cô không muốn bị người bắt buộc giữ ở bên người, nhận cuộc sống mình chưa từng muốn.
Cho nên, cô liền không ngừng thôi miên chính mình, an ủi chính mình.
Cho dù đến hiện tại, đáy lòng của cô, vẫn đang yên lặng nói với chính mình, đây vẫn là một sự trùng hợp......
Lương Thần thật sự hành động, cô phải làm sao bây giờ? Cứ trở về như vậy ư?
Nhưng mà, cô không cam lòng.
Cô là một con người, không phải vật sở hữu của anh.
Sắc mặt Cảnh Hảo Hảo tái nhợt ném điện thoại di động sang một bên, ôm chăn, ngơ ngác ngồi trên giường.
Trong ti vi trước mặt, tiếng cười bên trong tiết mục văn nghệ khôi hài vẫn không ngừng, nhưng Cảnh Hảo Hảo, lại cảm thấy tâm mình, vẫn rơi xuống, rơi xuống, như là không có tận cùng, không đến được điểm dừng chân.
......
Cảnh Hảo Hảo cả đêm không ngủ, mang theo mắt quầng thăm đi trung tâm thương mại.
Tiểu Cẩm nhìn thấy sắc mặt cô không tốt, nhịn không được quan tâm hỏi cô làm sao vậy?
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, miễn cưỡng kéo ra một nụ cười, thay đổi đồng phục làm việc, lúc đi ra, người bán hàng trong trung tâm thương mại đang tụ cùng một chỗ nói chuyện phiếm.
“Đây là ngày hôm qua bạn trai em mua cho em, nhìn xem đẹp mắt hay khó coi?”
“Đẹp mắt, Tiểu Mĩ em thực hạnh phúc, bạn trai cô đối với cô thật tốt, mỗi ngày đưa đón em đi làm.”
“Chị Trương, chị cũng đừng giễu cợt em, chị gả cho một nhân viên công vụ, tương lai có thu nhập ổn định, không cần lo lắng cho tương lai, hơn nữa đứa nhỏ còn có bộ dạng đáng yêu như vậy.”
“Tiểu Cẩm, cô thì sao? Bạn trai của cô đâu?”
“Bạn trai tôi qua hai ngày nữa sẽ trở lại, đến lúc đó tôi bảo anh ấy mời mọi người ăn cơm!”
“Hảo Hảo, lại đây ngồi đi, dù sao buổi sáng cũng không có người, cùng nhau tán gẫu một lát.”
Cảnh Hảo Hảo nhìn những khuôn mặt mỉm cười trước mặt, các đồng nghiệp một thân thoải mái, liền cảm thấy có chút chói mắt, cô cố gắng cong khóe môi lên một cái, nói: “Tôi đi toilet một chuyến."
Liền vội vàng rời đi.
Cảnh Hảo Hảo đứng ở trước gương toilet, vốc nước, rửa sạch mặt của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.