Chương trước
Chương sau
Editor: May
“Thật ra lúc đó tôi cảm thấy, tương lai Cảnh tiểu thư sẽ là bùa hộ mệnh của chúng ta nha......”
......
Đúng lúc đó, ngoài cửa “Golden Age”.
Thẩm Lương Niên cắt đứt cuộc gọi với Lương Thần, ngồi ở trong xe của mình, mệt mỏi nhắm hai mắt lại.
Đã sắp mười bảy ngày, Cảnh Hảo Hảo không xuất đầu lộ diện mười bảy ngày.
Một người sống lớn như vậy, cứ như vậy biến mất không còn một chút từ trong thế giới của anh.
Đêm nay, lúc Lương Thần nửa nói giỡn nói với anh, có phải anh trộm tình bị Cảnh Hảo Hảo bắt không, tâm anh hung hăng run rẩy một chút.
Anh luôn cảm thấy có chút lòng bất an, trong hai năm anh và Kiều Ôn Noãn ở cùng một chỗ, anh cũng chưa từng cảm giác như vậy, không biết có phải là nguyên nhân có tật giật mình hay không, lần này sau khi anh lại phản bội Cảnh Hảo Hảo lần nữa, lúc không tìm thấy Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng anh bắt đầu khủng hoảng lên.
Thật ra Thẩm Lương Niên đã sắp không nhớ rõ lúc trước chính mình đã ở cùng một chỗ với Kiều Ôn Noãn như thế nào rồi, có lẽ là vì lần đầu tiên gặp Kiều Ôn Noãn, cô ta mặc váy trắng, tóc dài đen nhánh mềm mại buông ở sau đầu giống Cảnh Hảo Hảo, lúc nở nụ, đôi mắt cong cong, có vài phần giống như Cảnh Hảo Hảo.
Càng hoặc là, đàn ông có tiền, sẽ cảm thấy cuộc sống lúc này không đủ kích thích, tuy rằng anh không lên giường với Cảnh Hảo Hảo, nhưng quen biết nhiều năm như vậy, lúc ở cùng một chỗ, thật sự có chút tìm không thấy kích tình.
Nhưng mặc kệ anh ở cùng một chỗ với Kiều Ôn Noãn như thế nào, đáy lòng anh, thật sự muốn cưới vẫn là Hảo Hảo.
Thẩm Lương Niên nghĩ đến đây, nhịn không được nâng tay lên, hung hăng xoa mặt mình một phen, sau đó di động đặt ở một bên liền đúng lúc vang lên, anh quay đầu, nhìn thoáng qua biểu hiện điện báo, là Kiều Ôn Noãn gọi tới, anh thở ra một hơi, vươn tay, trực tiếp ấn cúp điện thoại.
......
Cho dù Cảnh Hảo Hảo đã tỉnh, người trong biệt thự vẫn không có buông lỏng nửa phần.
Buổi chiều mỗi ngày bác sĩ Trương đều sẽ đúng giờ đến biệt thự một chuyến, đo huyết áp, làm kiểm tra cho Cảnh Hảo Hảo.
Cho dù Cảnh Hảo Hảo ăn không nhiều lắm, nhưng mỗi ngày trong biệt thự vẫn đều chuẩn bị rất nhiều thực phẩm đại bổ.
Chỉ chớp mắt, đi tới tuần cuối cùng của tháng 8, gần kết thúc mùa hè của thành phố Giang Sơn, Cảnh Hảo Hảo đã có thể xuống giường hoạt động.
Số lần bác sĩ Trương đến cũng dần dần bớt đi, thuốc bổ cũng dần dần đổi thành ăn uống bình thường.
Mỗi ngày Lương Thần vẫn ngủ ở phòng sách, luôn không có trở về phòng ngủ chính.
Sau khi Cảnh Hảo Hảo có thể hoạt động, liền sẽ không nghẹn ở trong phòng ngủ nữa, mỗi ngày sau khi nghỉ trưa, cô sẽ đi tản bộ trong sân, nơi đó có một mảng lớn sân cỏ màu xanh biếc, cô sẽ nằm ở trên mặt cỏ, ngắm nhìn trời xanh mây trắng, ngắm nhìn toàn cảnh căn biệt thự giá trị liên thành trang hoàng tinh sảo mà hùng vĩ đồ sộ này của Lương Thần.
Một khi Cảnh Hảo Hảo có thể hoạt động, thân thể đặc biệt tốt lên rất nhanh, chỉ thời gian một tuần, cô đã khôi phục không khác gì lúc trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.