Không đợi Tiểu Ốc có cơ hội cho bước kế tiếp, ban đêm lúc Đại Quân ngủ đã nói mớ, đem toàn bộ sự việc nói hết ra, Tiểu Ốc sắp xếp lại rồi nói cho Triệu Quân.
Một ngày sau, Tiểu Ốc gửi một đoạn tin ngắn cho Triệu Quân :"Đã làm tốt, chuẩn bị rút lui! Người của chúng ta đã mai phục tốt ở các nơi gần biệt thự của hắn, anh hẹn hắn đi ra ngoài, sau đó mượn cớ đi vệ sinh rồi chuồn. Chúng ta phải đi bắt người, chú ý vấn đề kỹ thuật, đừng để người khác phát hiện ra anh, thuận tiện cho việc điều tra sau này, lần này vẫn như cũ cho anh thắng."
"Cảm ơn Vương Cảnh Quân." Sau khi tiểu Ốc gửi thư, nói với Đại Quân :"Anh Đại Quân, thời tiết hôm nay rất tốt, chúng ta ra ngoài chơi được không?"
Đại Quân đặt báo xuống, có chút phiền não, mấy ngày gần đây hắn nghi này nghi nọ, nơi nào cũng không muốn đi :"Ở nhà đợi đi! Anh không có tinh thần."
"Nhưng em ăn hết đồ ăn vặt rồi, muốn đi ra ngoài mua ô mai. Nếu anh không muốn đi, vậy em tự mình đi là được, đứa trẻ đáng thương, chưa ra ngoài, bố đã không thichs mẹ rồi."
"Nói gì vậy." Đại Quân thở dài một hơi, đứng dậy :"Anh đi cùng em vậy được chưa?"
"Anh Đại Quân tốt quá." Tiểu Ốc cười một cái với hắn, hài lòng cầm túi xách lên, bỏ mấy đồ hồi trước cô mang đến bỏ vào túi, không để lại bất cứ dấu vết nào, cười với hắn ta rồi đi ra ngoài.
Lúc hai người ở siêu thị, Tiểu Ốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-dao-hoa-xin-can-than/1554666/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.