Mộ Thiên Thanh cúi đầu nhìn dãy số trên điện thoại di động, nhíu mày, cô vẫn không nhúc nhích để mặc cho điện thoại reo vang, cuối cùng tắt máy.
Mộ Thiên Thanh ném điện thoại sang một bên, tâm tình nặng nề, có lúc kỳquái như vậy, khi chuyện gì khơi dậy trí nhớ của bạn, sẽ liên tiếp xảyra rất nhiều chuyện làm cho bạn nhớ sâu hơn, ví dụ như. . . . . Cuộcđiện thoại này.
Mộ Thiên Thanh hít một hơi thật sâu, khó có được ngày nghỉ, cô khôngmuốn bị những chuyện ngổn ngang làm ảnh hưởng tâm tình, cô đứng dậy, làm cho mình một chút món ăn, sau đó pha một ly cà phê, cầm lấy sách Tâm Lý Học tội phạm mở ra . . . . .
Mộ Thiên Thanh yên tĩnh xem sách, dần dần chìm đắm vào những vụ án ởtrong sách cho đến khi tiếng chuông điện thoại di động dễ nghe vang lên, cô mới kéo suy nghĩ trở về.
Lấy qua điện thoại, nhìn thấy số Thượng Quan Mộc, khóe miệng Mộ Thiên Thanh không nhịn được cong lên, nhận điện thoại. . . . . .
“Anh đến dưới chung cư của em rồi!” Giọng nói của Thượng Quan Mộc xuyên qua điện thoại di động, rất êm dịu không nói ra được.
Mộ Thiên Thanh nhìn đồng hồ, hơi nhíu mày, “Sớm như vậy?”
“Bạn học nhỏ Thiên Thanh, em làm cảnh sát không bao lâu đã quên mất phụ nữ cần trang điểm sao?”
Mộ Thiên Thanh ngẩn ra, nhất thời ngượng ngùng, thật đúng là cô không nghĩ đến, “Hắc hắc, anh chờ em!”
Cúp điện thoại, Mộ Thiên Thanh đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-yeu/3077785/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.