Mộ Thiên Thanh nhìn bóng lưng cao ngạo này không khỏi tự lẩm bẩm cái tên, "Lãnh Tĩnh Hàn?"
KiLi thấy Mộ Thiên Thanh luôn là người không buôn chuyện lại giống nhưcó hứng thú, vội vàng đi tới, thuộc như lòng bàn tay nói: "Người ta gọilà Lãnh Thiếu, là một trẻ mồ côi, được tiền nhiệm Tổng Giám đốc ThiênLân là Lãnh Kình Thiên thu nhận nuôi dưỡng làm người thừa kế một mực ởnước ngoài đào tạo, sáu năm trước về nước tiếp nhận Thiên Lân, ở thươngtrường, nổi tiếng cứng như thép, giết người trong vô hình. . . . . ."
Cuối cùng, KiLi còn cố ý giả bộ dáng vẻ lãnh khốc, "Kể từ sau khi anhtiếp nhận Thiên Lân, nghiệp vụ kinh doanh mở rộng không chỉ gấp đôi, một người đàn ông trẻ tuổi, lại có tài hoa, lại lạnh lùng như vậy . . . . . . Trời ạ, để cho tôi thấy mặt một lần tôi chết cũng không tiếc !"
Mộ Thiên Thanh nhìn KiLi, khóe miệng giật giật, cuối cùng trong cổ họng"Ừ", sau đó đem tạp chí rất "Cẩn thận" đặt trên bàn của cô, bưng ly nước đi khỏi.
"Thiên Thanh là người bình tĩnh như vậy cũng không chịu nổi cô!" Hà Tuấn thấy bộ dạng hoa si của KiLi, cười lạnh nói.
"Hà Tuấn, anh trông nom tôi sao. . . . . ."
". . . . . ."
Bên trong phòng làm việc lại diễn ra vô số lần đấu võ mồm đùa giỡn, mọingười thấy nhưng không thể trách, trở lại vị trí công việc của mình.
Mộ Thiên Thanh uống nước, trong đầu cũng là cái bóng lưng trên tạp chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-yeu/3077772/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.