Lãnh Tĩnh Hàn không để ý ánh mắt của mọi người kéo Mộ Thiên Thanh đếnhành lang gấp khúc phía trên mới thả ra, trên đường, Mộ Thiên Thanh mấylần muốn tránh thoát nhưng thoát không thoát khỏi sự kiềm chế của LãnhTĩnh Hàn.
"Xin lỗi, làm phiền. . . . . ."
"Rất ưa thích người đàn ông kia sao?"
Lãnh Tĩnh Hàn buông Mộ Thiên Thanh, đồng thời nhàn nhạt cắt đứt lời cô.
Mộ Thiên Thanh hết sức đè nén tức giận, thứ nhất, hiện tại cô vẫn còn đang làm việc, thứ hai cô và anh quen lắm sao?
Vẻ mặt của Mộ Thiên Thanh như đang làm việc nói: "Tôi đang trong catrực, đối với vấn đề riêng không đáng trả lời, hơn nữa. . . . . . Tiênsinh, dường như chúng ta cũng không quen thuộc!"
Vẻ mặt Lãnh Tĩnh Hàn cợt nhã, nhìn Mộ Thiên Thanh lạnh lùng định đikhỏi, "Giúp cô thoát khốn hai lần ở trước mặt người đàn ông vẫn khôngtính là quen thuộc?"
Mộ Thiên Thanh vừa nghe, âm thầm quay lại nhìn, sau đó, khóe miệng lộ ra một nụ cười như không cười, cắn răng nói: "Thật xin lỗi, không quen!Mặt khác. . . . . . Xin đừng tự cho mình là đúng, tôi căn bản không cầnanh giúp đỡ!"
Không phải anh giúp tôi, anh đang giúp tên đàn ông cặn bã đó!
Mộ Thiên Thanh liếc mắt nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lãnh Tĩnh Hàn, xoayngười đi ra hội trường, cô không biết người đàn ông khí thế mạnh mẽ nàylà ai, cô cũng không muốn biết, nhưng không biết vì sao a, khi cô nhìnvào mắt của anh thì cứ có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-yeu/3077767/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.