“Thượng Quan!” Mộ Thiên Thanh kinh ngạc trợn to mắt nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt: “Anh trở về lúc nào? Làm sao anh biết ở chỗ này?”
Thượng Quan Mộc ngồi xổm xuống một gối, ngẩng đầu lên, con ngươi hẹp dài hếch lên, khóe môi nhếch lên một nụ cười ấm áp, khuôn mặt đẹp trai cóchút dịu dàng, “Mới vừa trở về nước hôm nay, bị bạn bè kéo tới tẩytrần!”
Thượng Quan Mộc đưa tay nắm bàn chân của Mộ Thiên Thanh, êm ái bỏ vàotrong giày, sau đó thuận thế nhìn mắt cá chân của cô một chút, giống như hết sức bất đắc dĩ: “Chỉ bị trẹo, may mắn không nghiêm trọng…”
Nói xong, người cũng đứng lên. Thượng Quan Mộc mặc trang phục đơn giảntùy ý, trời sanh vóc người có sức hấp dẫn, anh nhìn cách ăn mặc của MộThiên Thanh, ánh mắt dò xét chứa đựng nụ cười hài hước. “Tại sao anh rakhỏi nước có một năm… phong cách ăn mặc của em cũng thay đổi?”
Vẻ mặt Mộ Thiên Thanh hơi ửng đỏ, sau đó cười “Hắc hắc” hai tiếng để che giấu lúng túng.
“Thế nào? Đang phá án?” Đây là khả năng duy nhất là Thượng Quan Mộcnghĩ tới dụng ý cô ăn mặc như vậy. Mộ Thiên Thanh xử lý vụ án, hoàn toàn không có hạn chót, khí thế liều lĩnh, quả thật khiến cho mấy người đànông trong cục cảnh sát cũng xấu hổ.
Mộ Thiên Thanh quệt quệt khóe môi, cũng xem như là chấp nhận, cũng không thể nói với người lãnh đạo trực tiếp cũng là học trưởng của mình, nóicô tới bắt đàn ông bắc cá hai tay chứ?!
“Xe anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-yeu/3077763/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.